CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ - Trang 39

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

chạy trốn.

Người chồng bóp chặt vai tôi:

- Cậu là ai ? Cậu ăn trộm gì đây ?

Nếu lúc đó, tôi cố tình vùng ra, tôi đã vùng ra được và chạy thoát. Nhưng còn kẹt Quỳnh ở
ngoài. Vả lại, tôi không muốn mang tiếng là ăn trộm. Do đó, tôi cố thanh minh:

- Cháu không phải là ăn trộm.

- Chứ cậu vào đây làm gì ?

Tôi ngượng ngịu chỉ chùm hoa sứ rơi dưới đất:

- Chái hái cái này.

Nét mặt người chồng dãn ra, trông có vẻ nhẹ nhõm hơn khi nãy. Tuy nhiên, ông ta vẫn bình

luận một câu độc địa:
- Vậy cũng có khác gì ăn trộm !

Tôi đỏ bừng mặt vì xấu hổ.

Người vợ chỉ tay ra đường:

- Cậu đi với cô bé kia phải không ?

Tôi ngó ra. Quỳnh đã dẫn xe qua bên này đường tự lúc nào. Cô bé đang đứng sát cổng, tôi

thút thít:

Tôi gật đầu:
- Em cháu đó ! Nó kêu cháu hái chùm hoa này cho nó !

Người vợ hất đầu:

- Thôi, cậu đi đi !

Tôi cúi xuống nhặt chùm hoa sứ đưa cho bà ta:

- Cháu trả !

Người vợ mỉm cười:

- Tặng cậu đó ! Nhưng lần sau nhớ không được chui vào vườn người ta khi chủ nhân đi
vắng nghe chưa !

Tôi cầm chùm hoa lầm lũi đi ra.

Quỳnh vẫn còn khóc. Cô bé ngước nhìn tôi bằng đôi mắt ướt:

- Người ta không làm gì anh chứ ?

- Không làm gì hết ! Người ta chỉ mắng anh thôi !

Vừa nói, tôi vừa đưa chùm hoa cho Quỳnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.