CON ĐƯỜNG ĐÊM - Trang 139

mặc nó tự tìm đường vượt qua những ngọn đồi lộng gió trở về. Con ngựa đi
xuống núi lần theo dấu đường đàn gia súc đã đi qua
Con đường mòn vòng vèo xuống núi dẫn cô qua những tảng núi đá lớn,
những đụm cây thông xanh, những vạt cát óng vàng. Thung lũng ồn ào
tiếng bò ngựa hí, thỉnh thoảng tiếng súng của người chăn bò dội lại
Khi cô rẽ vòng vào lối đi phẳng dần, cây cối ở đây thưa thớt hơn và phong
cảnh là đồng bằng nhấp nhô những tảng đá, bụi cây, cỏ mọc phủ. Một kỵ sĩ
từ phía xa tiến lại gần.
Lana trông thấy cái áo sơ mi màu xanh và áo ghi lê da nâu. Rồi người đó ra
khỏi rừng đi thẳng lại phía cô. Con ngựa ngẩng cao đầu, thở phì phò và
nhún nhảy bốn vó tại chỗ. Nhưng Hawk không buông thả dây cương. Anh
nhìn Lana phút lâu. Rồi anh thả dây cương để con ngựa nhảy đi mấy bước.
- Em đi đâu vậy?
Lana không thể đọc được gì trong con mắt nhìn dịu dàng của anh. Đôi mắt
dò xét hướng vào cô.
- Em về trại. Em muốn uống cốc cafe.
- Anh sẽ đi cùng em - Anh nói và dẫn ngựa đi bên cạnh cô
- Em tưởng anh thích đi một mình cơ mà - Cô không thể không chọc anh
- Anh chỉ muốn chắc chắn em về tới nơi an toàn - Anh nhún vai đáp lại
Thực lòng Lana định hỏi tại sao anh đột nhiên lại quan tâm đến sự an toàn
của cô, nhưng rồi cô chợt hiểu đó là cách xin lỗi của anh. Anh là người đàn
ông tự trọng, xin lỗi không phải là một việc dễ dàng.
Con ngựa bất kham của anh đi trước nửa thân khi cả hai đi qua rừng thưa.
Nó cắn dây, lắc đầu, nhìn chòng chọc vào người cưỡi nó, như thể hy vọng
sớm được thả ra.
- Sao anh không bỏ điền trang đi? - Lana hỏi, chấm dứt sự im lặng giữa hai
người
- Tại sao anh lại phải đi?
- Tại sao anh ở lại? Tại sao anh muốn ở lại? - Cô nhắc lại câu hỏi
- Anh cũng đã tự hỏi mình điều đó.
- Rồi sao? - Cô hỏi ngay.
- Anh được chia bài, nhận các con bài. Anh phải chơi bài, cho dù khi biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.