CON ĐƯỜNG ĐÊM - Trang 170

nuốt lấy cô
Lana không thể động đậy được gì. Câu trả lời đồng tình của cô hiện ra
trong mắt anh
- Vâng - cô sung sướng thì thầm
Hawk thở phào nhẹ nhõm. Sự căng thẳng trong anh biến mất. Anh nhìn cô,
nói như khẳng định:
- Em bị lạnh?
Lana nhìn chân tay mình đã thấy đã nổi da gà. Bây giờ cô mới cảm thấy cái
lạnh. Cô khẽ rùng mình.
Anh đứng sang bên, cầm tay cô:
- Ta nên đi mặc quần áo thì hơn. Nếu không em bị cảm lạnh đấy!
- Còn anh thì sao? - Cô hỏi lại
- Da anh dày hơn da em, cả nghĩa đen và nghĩa bóng - Anh nói và đưa cô
trở lại túp lều nhỏ.
Quần áo của anh được gập để cẩn thận bên cạnh quần áo cô. Anh đi vào
trong lều khi Lana mặc lại quần áo. Cô vừa kéo zipper quần bò của mình
thì anh vận xi líp quay trở ra. Anh cũng mặc quần áo nhanh như cô.
- Em có thể trèo trở lại hang được không? - Anh hỏi
- Trèo lên dễ hơn trèo xuống - Lana trả lời
Đúng thế thật. Nhưng Hawk ở dưới cho tới khi cô trèo hẳn được qua mép
khe. Rồi anh treo lên, đem theo chai nước. Bóng tối trong hang lại bao
quanh họ, trong đó hơi lạnh.
- Anh uống cafe không? - Lana hỏi
- Có. Bây giờ có cafe uống thì thật tuyệt - Anh đưa cô chai nước
Cafe pha xong, hai người ngồi cạnh nhau, truyền tay nhau uống từ cái cốc
duy nhất. Họ thấy rất thoải mái và khoan khoái.
Hawk mệt mỏi vươn vai, đưa cô cái cốc:
- Anh phải ngủ một giấc. Trong vòng 48 giờ qua anh thiếu ngủ vì nhiều lý
do khác nhau - Anh tinh nghịch liếc nhìn cô - Bây giờ anh phải ngủ bù!
Anh đứng phắt dậy, nhanh nhẹn như một con mèo, trải đệm ngủ ra. Rồi anh
nằm xuống. Trước khi lấy mũ che mặt, anh nhìn cô, nói:
- Chắc không ai đến thăm chúng ta đâu. Nhưng tốt nhất em cứ gác trong lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.