CON ĐƯỜNG ĐÊM - Trang 42

- Bác John Buchanan, cháu có thể làm được gì cho bác?
- Bác nghĩ, bác muốn mời cháu đi ăn trưa với bác. Cháu có thích các món
ăn Mexico không? – J.B nói tiếp luôn – Cách đây không xa có một quán ăn
nhỏ, trông bề ngoài không sang trọng lắm nhưng các món ăn rất tuyệt.
Ông nhận ra sự ngần ngại của cô và mỉm cười:
- Nếu muốn và để cảm thấy an toàn hơn, cháu có thể đi xe của cháu.
Nỗi lo ngại của cô gái biến mất, cô mỉm cười:
- Okie, bác chờ cháu 10 phút thay quần áo.
- Còn bó hoa thì sao bây giờ? Cháu cắm nó vào một cái bình nào đó được
không? – Ông nhìn bó hoa trên tay mình,
- Tất nhiên là được bác ạ! – Lana đóng cửa, tháo xích an toàn rồi mở rộng
cửa ra để nhận hoa – Bác vào trong này đợi cháu một lát.
- Cháu nhẹ dạ quá đấy, dám mời đàn ông lạ vào nhà mình – Ông lắc đầu
với vẻ sợ hãi rất hề - Cháu không bao giờ học hết được, cô Lana ạ. Bác đợi
cháu ở dưới nhà.
Lana có cảm tình ngay với ông do cách cư xử này
- Cháu không cần nhiều thời gian đâu – Cô nói và đóng cửa lại.
Quán ăn nhỏ không đông người mặc dù lúc này gần mộthai giờ. John dẫn
cô tới một bàn ở góc phòng, ngồi quay lưng ra cửa. Đúng như ông đã nói,
các món ăn ở đây tuyệt vời.
Cô phục vụ dọn đĩa ăn của họ sang bên và đem cafe lại. Lana ngả người ra
sau:
- Bác kể cho cháu nghe về mình đi bác John – Cô nói – Cuộc đời cháu bác
đã biết rồi.
- Cháu muốn biết gì? – Ông mỉm cười, nhưng hình như ông muốn tháo lui
sau nụ cười.
- Bác có gia đình không? Bác được mấy con?
- Con trong hay ngoài giá thú? – Ông phản công lại
- Bác đừng đùa nữa và trả lời cháu đi – Cô đề nghị.
- Được thôi. Bác đã có vợ, hai đứa con trai và một đứa cháu. Nó tuyệt lắm!
– Ông rút một tấm ảnh từ ví ra – Không ai tin rằng thằng bé mới hai tuổi.
Lana nhận ra ngay nét giống nhau giữa ông và cháu, vẫn đôi mắt xanh ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.