CON ĐƯỜNG ĐÊM - Trang 53

Cô biết thực ra chỉ có mấy phút nhưng lại cảm thấy lâu hơn rất nhiều.
Cửa bật mở và mấy người cấp cứu lao vào.
Một người đàn ông hỏi cô:
- Chị họ hàng thân thích với ông ấy phải không?
- Không. Chúng tôi là bạn - cô mệt mỏi dựa vào bàn, thấy mình đang run
lẩy bẩy
- Tên ông ấy là gì?
- John Buchanan
- Ông ấy bao nhiêu tuổi?
- Sáu mươi ba!
- Chị biết ông ấy mắc bịnh tim không? Ông ấy có dùng thuốc không?
- Có, thuốc của bác ấy rơi vãi ra sàn
- Chị thấy ông ấy uống thuốc không?
- Không, lúc ấy tôi đang ở phòng bên. Tôi nghe tiếng bác ấy ngã xuống
Người cấp cứu thứ hai đứng dậy:
- Chúng ta có thể mang ông ấy đi được rồi
- Xin cho tôi đi cùng được không?
- Được chứ - hai người đàn ông khiêng cáng ông đi.
Lana chạy vào bếp, đi giày, tắt bếp và vơ vội túi xách. Những người cấp
cứu cáng ông ra xe đi ngang qua bà Morgan, hàng xóm ở căn hộ đối diện
trong hành lang đang tròn mắt đứng nhìn.
Lana trèo lên xe cứu thương. Cửa xe đóng ập lại và chiếc xe rú còi phóng
đi
Cảnh cấp cứu đến bệnh viện rất quen thuộc đối với Lana. Nhưng chính vì
thế, mọi cái không thật đối với cô. Cô cảm thấy tất cả những gì xảy ra đều
như trong cơn ác mộng. Cô y tá tiếp nhận bệnh nhân giữ chân cô lại khi họ
khiêng John đi
- Chúng tôi cần biết vài điều, thưa cô - một bàn tay bám vào cánh tay cô
Cô đi theo y tá vào một văn phòng nhỏ, ngồi xuống cái ghế có tựa lưng cao.
Những ngón tay cô co cứng lại để trên đùi lúc cô nhắc lại những gì đã kể
cho những người đến cấp cứu nghe
- Chị biết ông Buchanan ở đâu không? Địa chỉ của ông ấy ở đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.