CON ĐƯỜNG ĐÊM - Trang 64

Janet Dailey

Con đường đêm

Dịch giả: Trần Mậu

Phần III - Chương 12

Ngồi bên cạnh, Lana quan sát người đàn ông đang cầm lái. Mái tóc đen của
anh lấp lánh như đá quý. Anh mang vết sẹo nhỏ trên mũi. Gò má anh nhô
cao kéo liền với những nếp nhăn sâu từ mũi xuống miệng. Miệng anh nhỏ,
cằm cùng gương mặt anh nhắc nhở người khác thận trọng
Nhưng đáng chú ý nhất là đôi mắt anh. Màu xanh thăm thẳm của đôi mắt
tương phản lạ lùng với mái tóc đen và màu da nâu của anh. Đôi mắt có thể
long lanh đầy châm biếm vui nhộn, có thể nhìn sắc như dao hoặc có thể lấp
lánh phẳng như gương và không phản chiếu gì cả. Nếu con mắt là cái
gương của linh hồn thì anh không có linh hồn
Đầu cô nhức như búa bổ. Cô còn cảm nhận được rượu champage đã uống.
Cái căng thẳng trong xe cứ mỗi lúc một tăng. Cô phải nói chuyện với anh:
- Anh làm việc cho bác John... cho ông Faulkner à? - cô hỏi
Anh quay đầu nhìn cô rồi trả lời:
- Không hẳn là vậy
- Hay anh là bạn của gia đình? - Lana tin rằng anh phải là một trong hai
trường hợp ấy thì Chad mới tin cậy đến như vậy
- Có thể nói như thế được - anh gật đầu
Lana bối rối. Cô muốn nói chuyện, muốn quên nghĩ tới bác John và bệnh
viện. Tại sao Chad không tự đưa cô về nhà? Cô cố nhớ lại anh con trai nào
của John đã có gia đình, cậu anh hay cậu em? Chad không đeo nhẫn cưới.
- Anh rẽ vào đây - cô nói - Chad làm tôi nhớ tới cha anh ấy, lịch thiệp, đáng
yêu và hơn hẳn mọi người.
- Đúng, anh ấy biết nói ra điều thích hợp vào thời điểm thích hợp - Câu trả
lời nghe không phải lời khen. Anh cho xe đi chậm lại khi cô nói
- Đây, chúng ta tới nơi rồi
Hawk đi theo cô cho tới tận cửa nhà. Khi cô đang tìm chìa khoá, bà Morgan
mở cửa đối diện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.