CON ĐƯỜNG ĐÊM - Trang 82

Lana đưa tay vuốt vuốt lớp bọc ghế, và nhìn Chad ngồi sau tay lái. Cô tự
hỏi sao mình nhận lời tới điền trang của gia đình họ. Cô được mời tới đó
một tháng để nghỉ ngơi.
Nhưng người mời cô thật hào hoa phóng túng. Cô được đối xử như một
người bạn của gia đình. Cô thấy thoải mái và hy vọng có mối quan hệ tốt
với gia đình Faulkner như với ông John trước đây
- Tại sao ông ấy làm như thế? - cô hỏi Chad điều mình luôn tự hỏi mình -
Tại sao J.B cho tôi thừa kế phần lớn tài sản của ông? Anh không khó chịu
về việc này à? - Cô ngạc nhiên hỏi
Anh ta ngần ngừ, nhìn cô dò xét:
- Lúc đầu tôi rất bực - Anh ta nói - Nhưng sau đó càng nghĩ tôi càng không
tức tối nữa. Tôi cũng không nghèo - Anh ta mỉm cười - Sinh thời bố tôi đã
chuyển giao cho tôi cổ phần của nhiều công ty khác nhau. Ông đã để lại
cho mẹ tôi và con trai tôi một tài sản lớn. Ông đã phân phát sớm sự giàu có
của mình.
- Anh định nói đã nhận được phần mình trong tài sản của bác? - Lana hy
vọng cô hiểu không sai Chad
- Điều đó đúng về những phương diện nhất định. Chúng ta còn là đồng sự
của nhau trong nhiều công ty
- Tôi còn phải học hỏi nhiều về quản lý kinh tế - Lana thở dài, nhắm nghiền
mắt
- Cô tiếp thu rất nhanh - anh ta nhận xét
Lana để ý anh ta nói ra điều ấy nhanh gọn. Cô thấy không có sự tức giận
trong câu trả lời của anh ta.
Nhưng anh ta phải tập trung để ý vào xe cộ giao thông trên đường phố.
- Sau khi ốm dậy, cô cần phải nghĩ ngơi yên tĩnh - Anh ta nói tiếp, giọng
thản nhiên - Tránh xa cái ồn ào hỗn độn xung quanh không dễ gì thoát được
- Nghỉ ngơi yên tĩnh... nghe thấy đã thích rồi - Lana hài lòng thở dài
- Tôi chỉ ở lại vài ngày. Nhưng Carol và Katheryn sẽ quan tâm tới cô. Cuối
tuần tôi sẽ về - Anh ta nói
- Mọi thứ sẽ xa lạ với tôi khi anh không ở bên - Thực ra cô không muốn nói
lộ ra điều ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.