CON ĐƯỜNG ĐÊM - Trang 98

nhiên - cô ngượng nghịu công nhận. Hai người đứng sát bên nhau. Cô có
cảm giác cái hông xương xẩu của anh. Hơi ấm cơ thể anh truyền sang cô.
Cô cảm thấy bị đe doạ, bị đẹ doạ nhưng khoan khoái
- Cô ngạc nhiên thấy tôi có thể diễn tả nổi ý của mình phải không? - anh
trêu chọc
- Tôi biết anh có học - cô tự bào chữa
- Đúng là có học
Lana cựa quậy trong vòng tay anh vẫn bao quanh cô. Cô muốn chuyển đề
tài câu chuyện.
- Sao anh không tới dự tang lễ ông John, anh Hawk?
Mí mắt sẫm màu của anh che khuất đôi mắt xanh. Anh kéo cô lại gần hơn
- Tôi quan tâm tới cơ thể sống nhiều hơn tới cơ thể chết - Anh đưa tay vuốt
tóc cô
- Sao anh không nghiêm chỉnh được nhỉ? - Lana phản đối - Ông John là cha
anh!
- Về mặt sinh học thì đúng thế. Ông đã đảm nhận trách nhiệm tài chính cho
tôi, như thế, người Navajos không thể nói được rằng ông đã cướp tôi đi -
Anh giải thích - Có thể tôi không dự tang lễ vì bản chất người Navajos
không thích thú gì người chết hằn quá sâu trong tiềm thức sâu xa của tôi.
Sự thật là trong tôi có nhiều máu da đỏ nên tôi không thể trở thành người
da trắng thực sự, đồng thời cũng lại có quá nhiều máu da trắng nên tôi cũng
không thể là người da đỏ thực thụ. Tôi yêu thích cái phần thoải mái, hưởng
thụ của thế giới người da trắng - nhạc cổ điển, rượu cognac đắt tiền, giường
êm ái, ý thức cuộc sống có văn hoá và đàn bà đẹp. Nhưng tôi cần khoảng
không gian sống, cần cái mênh mông bao la của tự do đất rừng.
- Có phải đấy là lý do anh bỏ học trước kỳ thi tốt nghiệp không? - Lana
thấy cổ họng khát khô khi nói ra điều này và anh dịu dàng vuốt ve cằm cô
- Cả điều ấy cô cũng biết à? - Lông mày anh nhíu lên hình vòng cung -
Ngày ấy tôi nghĩ rằng như thế là trừng phạt được cha tôi vì tôi phát hiện ra
ông ấy đã xấu hổ vì tôi. Nhưng bây giờ tôi không tin vậy nữa.
- Tại sao?
- Vì tẻ nhạt quá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.