CON ĐƯỜNG ĐÊM - Trang 96

áo và đến ngồi với những người khác
Họ vẫn ngồi trong phòng khách. Qua cánh cửa ra sân lúc mở. Lana nghe
tiếng nhạc bản Sonat, Katheryn đang chơi. Cô đi ngang phòng, định đóng
cửa lại để côn trùng không bay vào nhà khi bật đèn. Vừa chạm vào tay, nắm
cửa, cô ngần ngừ. Hương vị tươi mát sạch sẽ của buổi tối tràn qua cửa.
Cô bước ra sân, khẽ khép cửa lại từ bên ngoài. Sàn đá trên sân còn ấm bởi
cái nóng bức ban ngày. Cô thưởng thức cảm giác khoan khoái lan truyền từ
bàn chân trần của mình. Cô bước hẳn ra chỗ lan can và nhìn vào màn đêm
trời cao mây lặng. Những vì sao sáng long lanh, gần tới mức cô tưởng
chừng đưa tay ra với hái được. Không có ánh sáng và hơi khói nào của
thành phố làm tổn hại tới màn trình diễn tuyệt vời này của thiên nhiên
Con mắt của Lana di chuyển tới những bụi cây thẫm đen trong đêm, nơi có
con chim ăn đêm khe khẽ lên tiếng gáy. Bóng tối được một que diêm cháy
chiếu sáng rồi tắt ngấm ngay. Một điểm đỏ định hình trong đêm. Điểm cháy
sáng của điếu thuốc lá
Điểm sáng di động. Hình dáng một người đàn ông dần hiện ra.
Lana biết ngay đó là Hawk. Và cô ngạc nhiên sao cổ họng mình đột nhiên
khô cứng
Khi anh đến gần cô hỏi:
- Anh làm gì ngoài này?
- Tôi nghe nhạc - anh gẩy tàn trên điếu thuốc. - Katheryn muốn trở thành
nghệ sĩ chơi dương cầm trước khi quen J.B. Rồi bà từ bỏ sự nghiệp để lấy
ông John. Cô không biết điều đó à?
- Không! - cô nói, giọng phần nào lạc hẳn đi. Vì cô đã biết được điều khác.
Cô biết anh là ai
Im lặng hồi lâu, cả hai lắng nghe tiếng nhạc. Lana nhìn thẳng, ý thức được
rằng anh đang chăm chú ngắm thân thể mình
- Cô biết điều đó, đúng không? - Hawk hỏi
- Không. Tôi thực sự không biết rằng Katheryn đã có ý định trở thành nghệ
sĩ dương cầm - Lana quả quyết
- Tôi không nói việc ấy. Ai đó đã kể cho cô biết tôi là ai, đúng không? -
Anh hỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.