CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 42

có một quãng thời gian thanh xuân hoàn toàn khác nhau, cô ấy cũng đã
thỏa hiệp bằng một cách khác, Tân Địch nghĩ ngợi bâng khuâng.

Một lần tụ tập nào đó, Tân Địch cũng uống chút rượu, ngà ngà say rồi

nói: “Tân Thần là nữ thần, là nguồn cảm hứng của tôi”.

Mọi người đều cười rộ, bao gồm cả Tân Thần. Cô luôn nhìn vẻ trẻ con

ngây thơ và khí chất một nhà nghệ thuật của chị họ mình bằng ánh mắt
khoan dung.

Mọi người đều thừa nhận Tân Thần có thể được xem làđẹp - dáng

người cao ráo, thon thả thanh tú, gương mặt nhỏ và các nét rất đẹp, mái tóc
đen nhánh, làn da trắng trẻo, đôi mắt sáng rỡ, khi mỉm cười lúm đồng tiền
nho nhỏ bên má trái thoắt ẩn thoắt hiện. Nhưng vẻ đẹp ấy không hiếm gặp
lắm trong thành phố Tân Giang này, cũng không có gì xuất chúng. Đặc biệt
khi cô thường xuyên mặc quần jeans hoặc quần áo thể thao, không quan
tâm lắm đến cách ăn diện trang điểm. Ngoài quần áo Tân Địch tặng cô thì
thực sự cô không mua gì cả, nên nhìn thế nào cũng không giống người
gánh vác sứ mệnh quan trọng đó.

Chỉ mỗi Tân Địch biết, cô không hề khoa trương chút nào.

Tân Địch luôn cho rằng, trước năm mười tám tuổi, vẻ đẹp của Tân

Thần không thể quay trở lại được.

Tuy cùng một gương mặt, nhưng khi ở độ tuổi ấy, nó toát ra một vẻ

yêu kiều rạng rỡ, có một làn da gần như trong suốt, lại thêm thần thái hoạt
bát lanh lợi, ánh mắt sóng sánh có hồn…Tân Địch ngoài việc lấy em họ ra
làm người mẫu để luyện tập vẽ người, còn từng thuyết phục cô mặc thiết kế
của mình để chụp ảnh. Cô rất chắc chắn trí nhớ của mình không có gì sai
sót. Đối với cái đẹp cô luôn có một sự nhạy cảm và trí nhớ đáng kinh ngạc,
đáng tin hơn cả dáng vẻ cô thiếu nữ Tân Thần trong ảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.