CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 473

khàng vuốt ve lưng cô. Cô dần dần nhả ra, môi vẫn áp lên nơi ấy, cơ thể từ
từ thả lỏng ra, hơi thở dần dần bình ổn, rồi chìm vào giấc ngủ.

Lộ Phi giúp cô nằm thẳng lại, rồi ngắm cô rất gần. Gương mặt ấy toát

ra vẻ an lành, rèm mi dài phủ một đường mờ dưới mắt, đôi môi sưng đỏ hé
mở, hơi thở phả ra vẫn còn phảng phất mùi rượu.

Cho dù cơ thể cả hai đều cần nhau một cách chân thật và cuồng nhiệt

nhưng anh biết, cô đang buông thả mình trong cơn say. Nếu anh nhân cơ
hội này chiếm hữu cô, thì sau khi tỉnh lại, cô sẽ càng bỏ chạy xa hơn.

Anh không thể nuông chiều theo dục vọng, thừa cơ để cưỡng ép cô.

Tối hôm trước ra khỏi nhà Tân Địch, Lộ Phi ngồi vào xe rồi gọi điện

cho Lộ Thị. Nghe yêu cầu anh đưa ra, Lộ Thị tỏ ra lạnh lùng, “Em bảo chị
làm thế là khuyến khích cô bé rời khỏi đây ngay lập tức à?”.

“Bây giờ cô ấy ở đây không vui vẻ gì”.

Lộ Thị cười khẽ, nhưng lại như đang thở dài, “Lộ Phi, mong là em

hiểu rõ thứ em đang cần là gì?”.

“Em luôn hiểu rõ, người em cần là cô ấy, nhưng hiện giờ em không

thể giữ lại, đành cho cô ấy tự do”. Anh cũng cười, “Giam cầm một người,
cách tốt nhất là tạo ra một nhà giam to lớn vô hạn”.

Giọng anh thoải mái, như chỉ đang nói đùa. Lộ Thị chỉ có thể cười và

lắc đầu, rồi nhận lời giúp.

Tân Thần quả nhiên đã cuống cuồng bỏ đi, không hề do dự và lưu

luyến. Lúc này họ chỉ cách nhau trong gang tấc, nhưng máy bay cất cánh sẽ
là hơn ngàn dặm. Thế nhưng anh không hối hận về quyết định của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.