CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 59

khoa nghiêng ngả thán phục, cùng nhất trí cô là sinh viên có tài và tiềm
năng nhất mà họ từng dạy.

Khoa thiết kế và nhóm người mẫu cũng không thể tránh khỏi việc qua

lại với nhau. Đới Duy Phàm bó tay, đành để mặc cô mỉa mai châm biếm.
Cũng may Tân Địch cũng không cố ý châm chọc ác ý, đa phần là chỉ tiện
miệng nói vu vơ, sau đó phớt lờ anh luôn.

Đới Duy Phàm luôn được mọi người chú ý đã nghĩ rằng, tật xấu ấy

của cô cũng vẫn nằm trong phạm vi có thể nhẫn nhịn được. Hơn nữa anh
cũng luôn tỏ ra khoan dung với các cô gái thông minh – nếu tài năng của
Tân Địch đã được công nhận thì anh càng muốn thừa nhận rằng những cô
nàng có tài chắc sẽ có một vài tật quái dị và đặc quyền nào đó.

Nhắc đến chuyện cũ khiến Tân Địch cười đến nỗi không còn thấy

buồn nữa, “Hôm qua còn thảo luận với Lộ Phi, có phải mọi người đều thay
đổi theo dòng thời gian hay không. Cuối cùng tôi đã phát hiện ra một người
mười năm không hề thay đổi rồi”.

“Khiến em vui anh cũng rất mừng. Có điều chẳng ai suốt mười năm

mà không thay đổi cả. Đặc biệt là sau lần đó, anh chẳng còn dễ dàng nói
chia tay với ai nữa”.

Gương mặt Đới Duy Phàm tỏ ra nghiêm túc hiếm có, Tân Địch chỉ

nhún vai, “Tôi thì không tự tin được vậy, nói vu vơ một câu mà lại có ảnh
hưởng lớn như thế đến một chàng công tử đào hoa”.

“Cũng không hoàn toàn là do câu nói của em. Chẳng ai có thể cứ bồng

bột điên cuồng mãi được. Cho dù là chú của em cũng thế thôi”.

Tân Địch đành thừa nhận lời anh nói có lý. Cho dù là ông chú Tân

Khai Vũ luôn vui vẻ của cô, thực ra cũng đã khác với trước kia, “Cũng
đúng. Tân Thần nói với bố rằng, đàn ông hoặc phải cố gắng kiếm tiền
phòng thân, giống Hứa Tấn Hưởng, chơi đến hơn năm mươi tuổi rồi vẫn có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.