CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 728

“Vòng 343.”

Hạ Xuyên để gối xuống, nằm xuống rút lấy điện thoại di động của cô,

hỏi: “Chơi thế nào?”

Tưởng Tốn nói: “Anh muốn chơi à?”

“Chơi qua vòng này rồi đi ngủ.”

Tưởng Tốn lại gần: “Chỉ còn lại một cơ hội thôi, muốn chơi tiếp thì

phải tốn tiền mua chai năng lượng.”

Hạ Xuyên nói: “Nào!”

Tưởng Tốn bấm màn hình nhỏ giọng hướng dẫn anh, mèo mù vớ cá

rán, vậy mà một lần chơi qua, Tưởng Tốn cười nói: “Anh được đấy!”

Hạ Xuyên ném điện thoại di động của cô lên bàn đọc sách, nói: “Ấu

trĩ!”

Tưởng Tốn chỉ bức tường: “Này, dòng chữ đó của anh là sao vậy?”

Hạ Xuyên theo ngón tay nhìn sang, dưới giấy khen có một dòng bút

chì nguệch ngoạc, vẽ ngổn ngang không biết thứ gì, còn có một dòng chữ
nhỏ gần như không thấy rõ. Anh nhíu mày, lại gần nhìn kĩ, rốt cuộc nhìn rõ
rồi, mấy chữ nguệch ngoạc đó là: Ngô Xuân Phương, anh yêu em.

Vẻ mặt Hạ Xuyên như thường: “Viết hồi nhỏ, không nhớ rõ nữa.”

Tưởng Tốn hỏi: “Lúc mấy tuổi?”

“Ai mà nhớ được, chắc là tiểu học.”

Tưởng Tốn như cười như không: “Ấu trĩ!”

Đồ nhỏ nhen! Hạ Xuyên giúp cô cởi quần áo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.