CON GÁI CỦA SARAH - Trang 162

thề, Rome, anh sẽ không bao giờ biết đến tên nó nếu anh không muốn!
Thực tế là, anh sẽ không cần phải làm cha của nó!"

"Anh không biết," anh nói giọng không có sức sống. "Anh xin lỗi,

nhưng anh chỉ không biết thôi."

Anh lướt qua mặt cô, và sau một lúc Sarah thu hết sức lực điều khiển

chân cô bước theeo anh. Anh ngừng lại giữa đường rời khỏi căn hộ, mái
đầu anh cúi xuống. Không nhìn vào cô, anh nói, "Anh thật sự yêu em.
Nhiều hơn em có thể biết. Anh mong rằng anh nói với em điều đó sớm hơn,
nhưng..." Tay anh làm một động tác vô vọng. "Một điều gì đó đã chết trong
anh khi chúng chết đi. Chúng hãy còn rất nhỏ, và chúng luôn tìm anh để
được che chở. Anh đã là cha của chúng, trong mắt chúng, chẳng có gì mà
anh không thể làm được. Nhưng khi chúng thực sự cần anh, anh đã không
thể làm gì để giúp chúng. Tất cả anh có thể làm... chỉ là ôm chúng... khi mà
mọi sự đã quá muộn!" Miệng anh nhăn nhúm vì đau khổ, và tay anh xoa
mắt, chùi đi những giọt lệ anh khóc cho hai thằng con trai bé bỏng của anh.
"Anh phải đi. Anh phải ở một mình vài ngày. Anh sẽ liên lạc với em. Giữ
gìn sức khoẻ nhé." Cuối cùng, anh cũng nhìn vào cô, và điều mà cô nhìn
thấy trong mắt anh làm hai tay cô nắm chặt lại để không khóc thét lên.

Thậm chí sau khi cánh cửa đã khép lại và nhiều giây phút đều đặn trôi

qua, Sarah vẫn đứng đó, chằm chằm nhìn trống rỗng vào tấm cửa gỗ, vì cô
không thể làm được việc gì khác. Cô biết nó sẽ rất khó khăn, nhưng không
bao giờ đoán được phản ứng của anh lại có thể mạnh mẽ đến thế, hay nỗi
đau của anh vẫn còn tươi mới như thế. Cô có cảm giác sự đau đớn của anh
như một lưỡi dao cắt vào chính da thịt cô.

Anh đã nói anh yêu cô. Thật vô cùng khủng khiếp khi một tay anh mang

đến thiên đường cho cô, còn tay kia lấy đi ngay sau đó!

Cô dò dẫm vào phòng sinh hoạt chung và ngồi xuống, toàn bộ cơ thể cô

tê cóng vì bị sốc, nhưng rất chậm cô bắt đầu trở lại với cuộc sống lần nữa.
Nếu anh yêu cô, có lẽ anh sẽ ở lại. Phép lạ đã từng xảy ra một lần rồi; tại
sao lại vô lý khi đòi hỏi thêm một lần nữa? Và nếu anh ở lại, có lẽ đến lúc
nào đó khi vết thương vì sự mất mát của các con trai anh sẽ lành lại để anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.