CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1022

tức mềm nhũn ra. Hắn còn không rõ lắm chuyện xảy ra khuya ngày hôm
trước, nhưng thấy thái độ hạ nhân Dung gia, tỷ hắn nhất định là giúp Dung
Hà một đại ân.

"Phụ thân và mẫu thân đều rất lo lắng cho tỷ, nhưng họ cũng biết tính

tình ổn trọng của Dung Hầu Gia, cho nên tỷ ở bên này dưỡng bệnh, bọn họ
đều yên tâm." Nói đến đây, Ban Hằng quay đầu mắt nhìn Dung Hà, cười
đến một mặt khách sáo.

Dung Hà nghe vậy cười khổ, lời này nghe là yên tâm, trên thực tế là

đang cảnh cáo y.

Ban Họa cười ngượng ngùng: "Ta để nhị lão lo lắng."

"Không sao, trước khi ta ra cửa mẫu thân còn cố ý dặn dò, tỷ không

cần nghĩ quá nhiều, dưỡng bệnh cho tốt. " Gương mặt Ban Hằng tự tại, hiển
nhiên đã sớm ngờ tới Dung Hà sẽ có phản ứng này: "Dù sao mẫu thân nói,
ta với tỷ cũng không có mấy khi bớt lo."

Ban Họa cảm thấy lời này không giống như đang khích lệ.

Dung Hà đứng bên cạnh hai tỷ đệ nhịn không được cười ra tiếng, thấy

Ban Họa quay đầu nhìn y, một tay y nắm thành quyền đặt bên miệng ho nhẹ
hai tiếng: "Thật có lỗi, ta..."

Ban Họa rộng lượng tha thứ nói: "Chàng muốn cười thì cứ việc cười

đi, đừng để mình kìm nén."

Cuồi cùng Dung Hà không cười ra, y để hạ nhân dẫn Ban Hằng đi ăn

điểm tâm. Sau khi mấy người Ban Hằng rời đi, y mới lần nữa cười ra tiếng.

Ban Họa một mặt cưng chiều cộng thêm vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn y, ánh

mắt kia cứ như đang nói: Thật không còn cách nào với chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.