CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1343

Năm vạn quân viễn chinh trong tay Dung Hà, và số luơng thảo thiếu

truớc hụt sau, trong tình hình bết bát đó lẽ ra bọn họ không nên đẩy Dung
Hà lên làm thủ lĩnh mới đúng, rối cuộc Dung Hà có tài cán gì, làm sao lại
dụ khị đuợc đám phản quân khó trị đó?

Cái đám não tàn trong triều đình vẫn còn rối não hoài nghi, thì đám

người Chu Bỉnh An, Diêu Bồi Cát, Trương Khởi Hoài, Triệu Vĩ Thân...
cũng lờ mờ đoán được nguyên nhân.

"Có thật những phản quân này không liên quan gì đến Thành An Hầu

không?" Trong bốn người bọn họ, chỉ có Trương Khởi Hoài không thân
thiết gì với Dung Hà, cho nên khi nói chuyện cũng không cố kỵ gì hết,
"Bằng không sao lại có chuyện trùng họp như vậy xảy ra, thế lực phản quân
mạnh như chẻ tre, thế nhưng khi gặp phải Dung Hà cũng cúi đầu xưng
thần. Quân viễn chinh lưoug thảo không đủ, trang bị cũng không đầy đủ,
Thành An Hầu sao lại dư não để nghĩ đến chuyện phản lại triều đình?"

Khả năng duy nhất chính là thủ lĩnh phản quân ở Đông Châu, Tấy

Châu, Tiết Châu... hầu hết đều là người của Dung Hà. Bọn họ đang chờ
ngày Dung Hà đến.

"Chuyện này...." Diêu Bồi Cát há miệng nhưng không nói ra lời, ông

quay đầu liếc nhìn Chu Bỉnh An, Chu gia khá thân thiết với Ban gia, Thành
An Hầu phản, người Ban gia vẫn còn lưu lại trong kinh thành có thể giữ
được mạng sống hay không, đây là chuyện rất khó nói. Chỉ tiếc bốn người
bọn họ hiện nay đều trắng tay, lời nói cũng không có tác dụng gì với Phong
Ninh đế, lúc này muốn ra tay cứu giúp cũng là hữu tâm vô lực.

Ông nợ Ban gia ân tình, lúc này không thể trợn mắt đứng nhìn người

Ban gia chờ chết.

Triệu Vĩ Thân lắc đầu: "Những người đang bị giam giữ trong đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.