CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 369

tặng, chẳng lẽ là... Quận Chúa tặng?"

Nam chưa cưới, nữ chưa gả, tiện tay đưa ra bức tranh trân quý như

thế, câu thơ trên bức tranh còn mập mờ như vậy, chẳng lẽ Ban Quận Chúa
có tình yêu nam nữ với Bá gia, không phải ai cũng bỏ ra lễ lớn như vậy?

Hắn có chút tin tưởng Ban Quận Chúa rất có địa vị trong Ban gia,

không phải cô nương nhà ai cũng dám đưa đồ vật hiếm có như thế cho một
nam tử không quen không biết?

"Ai tặng không quan trọng " Dung Hà thu hồi bức tranh, thả lại vào

ống tranh lần nữa: "Chuyện lúc trước ngươi làm rất khá."

"Bá gia, thuộc hạ nhớ tới một chuyện. " Bỗng nhiên Đỗ Cửu nói: "

Khoảngthời gian trước có một phụ nhân dẫn tiểu hài ngăn cản xe Tĩnh Đình
Hầu, tự xưng từ đồng huyện Tiết Châu đến, nói trượng phu bị phán án oan."

“Cản xa giá Tĩnh Đình Hầu?" Dung Hà bỏ ống tranh vào Đa Bảo các,

tựa tiếu phi tiếu nói: "Đại Lý Tự và Hình bộ nàng không đi, vì sao hết lần
này tới lần khác đi cản xe một Hầu tước?"

Đỗ Cửu lắc đầu: "Thuộc hạ không biết, nhưng Tĩnh Đình Hầu cũng

không để ý tới người này, nói thẳng mình không có chút thực quyền nào
trong triều, không thể giúp nàng chiếu cố."

Nói thật, lúc nghe Tĩnh Đình Hầu nói ra lời này, Đỗ Cửu cảm thấy ý

nghĩ Ban gia có chút khác với người thường.

Lão tử không hề cố kỵ nói mình không có thực quyền, nhi tử không có

việc gì lại thích tìm núi chôn vàng bạc châu báu, nữ nhi tặng lễ cho nam
nhân, đưa tới trân phẩm ngay cả có tiền cũng mua không được, cả nhà này
dùng hành động thực tế để chứng minh cho cái gọi là hoàn khố đến phá gia
chi tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.