CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 654

"Ta đã nói ăn uống cá cược chơi gái không phải chuyện tốt. " Âm thị

dùng ánh mắt liếc phu quân và nhi tử: "Ông xem nó có gì tốt, chết còn
không quang vinh. Người khác sau này sẽ nhắc đến ông ta, nghĩ tới ông ta
chết bên ngoài hẻm thanh lâu, đến chết còn mất mặt."

"Chết cũng đã chết rồi, đâu còn quản mất mặt hay không. " Ban Hằng

nhỏ giọng nói: " Lại nói, Triệu Cổ cũng không phải danh nhân gì, trong
Kinh Thành có mấy người biết ông ta chứ?"

"Chiếu theo ý của con, cảm thấy sai sao?" Âm thị nhíu mày, một đôi

mắt phượng xinh đẹp quét trên người Ban Hằng, Ban Hằng nhịn không
được run lên: "Không có, con nói dạng người này sống không có ý nghĩa,
bị chết không lý lẽ, đáng để chúng ta cảnh giác."

"Đệ đó, nếu ngay cả chết cũng nhìn không ổn, đó mới là chết không

nhắm mắt. " Ban Họa một mặt cảm khái nói: " Hằng đệ, tuổi của đệ vẫn
còn rất trẻ."

"Con đừng nói đệ đệ, con làm việc cũng không động não." Âm thị

trừng Ban Họa: "Con là một cô nương, luôn không yên lòng những người
khác, nên để hộ vệ trong phủ đi đưa. Phái thân vệ bên cạnh mà đi, để người
khác nhìn thấy, những lời nói xấu về con, rất êm tai nhỉ?"

"Dù sao người bên ngoài luôn thích nói xấu con, muốn nói thì cứ nói,

đừng liên luỵ đến người cả nhà." Ban Họa cảm thấy mình làm như vậy rất
có lời: "Con sao có thể bởi vì một chút chuyện nhỏ, liên lụy người trong
nhà chứ."

"Con và đệ đệ từ nhỏ đến lớn, những chuyện liên luỵ cả nhà còn thiếu

sao?" Âm thị nhàn nhạt nói: " Không phải kéo cho ta thêm những rắc rối à,
lần sau làm việc nên dùng đầu óc, con và đệ con đi quỳ trước bài vị tổ
tiênđi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.