CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 740

"Lý đại nhân. " Quan viên Đại Lý Tự đứng ngoài cửa, chắp tay nói với

Lý Thành Khai:" Xin hỏi ngài còn chưa chuẩn bị xong sao?"

"Rồi, rồi. " Lý Thành Khai vội vàng cười nói: " Đi thôi."

Lý Tiểu Như nhìn bóng lưng phụ thân rời đi, thở dài trầm thấp một

tiếng, chỉ mong chuyện lần này sớm chấm dứt, đừng liên lụy đến phụ thân.
Mặc dù nàng ta không hiểu chính sự, nhưng trực giác nói cho nàng ta biết,
chuyện này sẽ vô cùng phiền phức.

Đại lao Đại Lý Tự giam giữ đều là nghi phạm vụ án trọng đại, coi như

tội phạm bình thường muốn nhốt vào nhà giam Đại Lý Tự, còn không có tư
cách này. Ban Họa cũng là lần đầu tiên đến nhà giam Đại Lý Tự, cho nên
mắt nàng cố ý nhìn bên trong phòng giam là dạng gì.

Trên tường khắp nơi không thấy vết máu, cũng không có hình cụ treo

khắp tường, chỉ là trong phòng hơi tối, cửa sổ có chút nhỏ, rào chắn cũng
làm bằng sắt, nhìn qua lạnh như băng, nhưng nếu xảy ra hoả hoạn, nhà này
chắc chắn không đốt nổi.

Nàng ngồi bên ngoài uống trà, Thạch Phi Tiên bị giam bên trong ngẩn

người. Ban Họa nghĩ Thạch Phi Tiên sẽ ầm ĩ, hoặc là cao giọng giận mắng
với nàng, kết quả vào nơi này rồi, Thạch Phi Tiên rất an tĩnh, nhưng sắc
mặt có chút tái nhợt, thần sắc nhìn cũng có chút kinh hoàng.

Trong lúc nàng chuẩn bị dời tầm mắt, Thạch Phi Tiên bỗng nhiên

ngẩng đầu nhìn về phía nàng, trong mắt nồng đậm hận ý, cứ như hôm nay
nàng ta bị hết thảy, đều là Ban Họa tạo thành.

Ban Họa sửng sốt một chút, lập tức lộ ra một nụ cười xán lạn với nàng

ta.

Thạch Phi Tiên cào nát đống cỏ khô ngồi dưới thân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.