CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 893

"Lăng Lăng, hai vị đại phu này là cao thủ nhà ai nuôi?"

Diêu Lăng thay Diêu Bồi Cát đắp kín mền: " Đại phu phủ Tĩnh Đình

Công nuôi, vết thương của Thành An Bá, cũng là bọn họ phụ trách trị liệu."

"Đúng là... phủ Tĩnh Đình Công?" Diêu phu nhân nhớ tới ngày xưa có

người nói xấu Ban gia, bà còn chen thêm vài câu liền cảm giác trên mặt
phát sốt một trận. Tình hình nhà bọn họ hiện tại như vậy, ngay cả bằng hữu
thân thích đều muốn kiêng kị, Tĩnh Đình Công lại đồng ý ra tay giúp đỡ,
đại ân cứu mạng, Diêu gia bọn họ báo ân làm sao cũng không đủ.

Những người khác trong Diêu gia cũng ngây ngẩn cả người, bọn họ là

thư hương thế gia, luôn không nhìn trúng tác phong làm việc của người
Ban gia. Mặc dù duy trì phong độ quân tử, chưa từng nói xấu người Ban
gia,nhưng trong nội tâm lại khinh bỉ người nhà này.

Nhưng đến lúc này, người họ khinh bỉ, trong lúc người khác bận rộn

không dám giúp, lại giúp bọn họ.

"Mẫu thân. " Diêu gia Đại công tử mở miệng nói: " Ngày mai ta tự

mình đến Ban gia cảm tạ."

"Đừng vội. " Diêu phu nhân vội vàng lắc đầu nói: " Bây giờ cơn giận

của bệ hạ còn sót lại chưa tiêu, chúng ta đi bái phỏng Ban gia làm liên lụy
bọn họ thì sao đây?"

Trước đó Diêu gia đại lang còn không nghĩ qua chuyện này, bây giờ

nghe Diêu phu nhân nói như vậy, cứ thế chỉ chốc lát: "Nhi tử đã biết."

"Đợi phụ thân ngươi khỏi hẳn hãy nói đi. " Diêu phu nhân thở dài:

"Người khác giúp chúng ta là chuyện tốt, chúng ta không thể hại… bọn
họ."

Trong Đại Nguyệt cung, Vân Khánh Đế đang an tĩnh uống thuốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.