CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 353

“Những người mới lên nắm chính quyền, và họ biết điều gì đó mà những kẻ

tiền nhiệm của mình không biết. Người ta khám phá ra rằng tầng hầm nhiều ngôi
nhà có cửa lật thông thẳng với cống ngầm.”

“Ça alors

*

...”

“Vào cái thời người ta đổ bô ra ngoài cửa sổ sao? Và vì sao họ lại làm

những đường cống ngầm có lối đi men, có vòng sắt bắt chết trên tường để bám
tay vào? Những lối đi này tương đương với những tapis franc

*

nơi lũ du thủ du

thực tụ tập - những pègre như thời đó gọi - và nếu cảnh sát có tới, chúng có thể
tháo chạy rồi trồi lên ở chỗ nào đó khác.”

“Légendes

*

...”

“Anh nghĩ vậy? Anh đang cố biện hộ cho ai nhỉ? Dưới thời Napoléon III,

nam tước Haussmann yêu cầu tất cả các nhà ở Paris, theo luật, đều phải xây một
hầm phân riêng, rồi một lối đi dưới lòng đất dẫn tới hệ thống cống ngầm... Một
đường hầm cao hai mét ba rộng một mét rưỡi. Anh hiểu ra rồi chứ? Mỗi ngôi nhà
ở Paris đều phải kết nối với hệ thống cống ngầm bởi một lối đi dưới lòng đất. Và
tất cả bắt đầu với người đã thiết kế ra những khu vườn kia ở Heidelberg...”

“Thì sao?”
“Tôi thấy là anh không muốn nói chuyện. Anh biết điều gì đó đấy, nhưng

anh sẽ không hé cho tôi.”

“Xin ông, tha cho tôi đi. Muộn rồi. Tôi sắp có một cuộc hẹn.” Tiếng bước

chân vang lên.

Tôi không hiểu Salon đang ngụ ý gì. Tai áp chặt vào tường, tôi nhìn quanh

và cảm thấy chính mình đang ở dưới lòng đất, và trong mắt tôi lúc ấy, miệng của
cái ống nghe hai đầu kia chính là cửa vào lối đi xuống những đường hầm tối tăm
dẫn tới trung tâm trái đất, những đường hầm nhan nhản những chú lùn Nibelung.
Tôi thấy ớn lạnh. Tôi tính đi khỏi đó thì lại nghe thấy giọng nói khác: “Đi nào.
Chuẩn bị xong xuôi rồi. Trong phòng bí mật nhé. Hãy gọi những người khác.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.