CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 221

“Cái nòi nhớp nháp, lũ qelippot đó,” Belbo nói. “Những đặc vụ quỷ quyệt

của tiến sĩ Fu Manchu. Thế rồi sao?”

Thế rồi Diotallevi kiên nhẫn giảng giải rằng trong ánh sáng của Phán quyết

Khắc nghiệt, hay Gevurah - còn được biết đến dưới cái tên Pachad, hay Kinh
hoàng - Sefirah mà theo lời Isaac Mù thì chính trong nó cái Ác lần đầu lộ diện,
những con ốc đạt tới sự tồn tại đích thực.

“Vậy ra đám ốc đang ở giữa chúng ta,” Belbo nói.
“Cứ ngó quanh cậu xem,” Diotallevi đáp.
“Có cách nào thoát ra không?”
“Đường quay trở lại thì có,” Diotallevi đáp. “Tất cả khởi tự Chúa, trong sự

thu nhỏ của tsimtsum. Vấn đề là đạt tới tikkun

*

, sự khôi phục Adam Qadmon

*

.

Rồi chúng ta sẽ xây dựng lại mọi thứ trong cấu trúc cân bằng của Parzufim,
những khuôn mặt - hay đúng hơn là những hình dạng - mà rồi sẽ thay thế Sefirot.
Sự thăng hoa của linh hồn cũng giống như sợi dây lụa giúp cho ý hướng mộ đạo
đang dò dẫm trong bóng tối tìm được đường tới ánh sáng. Và vậy là thế giới
không ngừng nỗ lực, bằng cách kết hợp các con chữ của kinh Torah, để khôi phục
dạng thức tự nhiên của nó, để ngoi lên khỏi hỗn độn kinh hoàng.”

Và đó chính là điều tôi đang làm lúc này đây, giữa canh khuya, trong bình

thản phi tự nhiên của những ngọn đồi. Nhưng, tối nọ trong chiếc kính tiềm vọng,
tôi vẫn còn lóp ngóp trong dịch nhầy của những con ốc cơ hồ bủa vây tôi tứ phía,
của những con sên bị nhốt trong các giá thủy tinh của Viện bảo tàng, giữa những
phong vũ biểu và đồng hồ gỉ sét, chìm trong giấc ngủ đông say như chết. Khi ấy
tôi nghĩ rằng nếu từng có việc những chiếc bình nứt vỡ thì vết nứt đầu tiên hẳn
phải xuất hiện vào buổi tối ở Rio, trong buổi lễ kia, nhưng phải sau khi tôi trở về
cố quốc thì cái bình mới vỡ. Nó diễn ra chậm chạp, vô thanh, vậy nên tất cả
chúng ta bất ngờ thấy mình kẹt trong bãi lầy của vật chất thô, nơi mà dòi bọ độc
hại tự nảy sinh.

Khi từ Brazil về, tôi hầu như không còn biết bản thân mình là ai nữa. Tôi

đang gần tới tuổi ba mươi. Ở tuổi đó, cha tôi đã làm bố, ông biết ông là ai và cư
ngụ ở nơi nào.

Tôi đã cách đất nước mình quá xa khi những điều lớn lao xảy đến. Tôi đã

sống trong một thế giới căng phồng những sự phi thường, nơi mà các sự kiện ở Ý
khoác một vầng huyền thoại. Không lâu trước lúc tôi rời khỏi bán cầu kia, ấy là
khoảng gần cuối thời gian tôi ở đó và tự thết mình một chuyến bay trên những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.