CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 262

thấy bọn người hoang dã ở đó tiến hành những nghi thức Satan... Tốt, sau này cậu
có thể kể ta nghe chuyện đó, nhưng thực ra cũng như nhau cả thôi. Brazil ở ngay
đây, các vị ạ. Hôm trước ta đã đích thân tới cái hiệu sách kia - tên là gì nhỉ? Bỏ
qua đi; chẳng quan trọng - các cậu biết đấy, nơi mà sáu hay bảy năm trước họ bán
sách của bọn vô chính phủ, sách về cách mạng, Tupamaro, bọn khủng bố -
không, hơn thế, lũ Mác-xít... Ồ, nơi đó đã được tái chế lại. Chất đầy những thứ
mà Bramanti nói tới. Quả thực ngày nay chúng ta sống trong một thời đại rối
loạn. Hãy vào một hiệu sách Công giáo, nơi hồi trước chẳng có gì ngoài sách
giáo lý, rồi các cậu sẽ tìm thấy một cuốn đánh giá lại Luther, mặc dù ít nhất họ
cũng sẽ không bán một cuốn sách nói rằng tôn giáo chỉ là một trò lừa. Nhưng
trong các hiệu sách ta đang nói tới thì họ bán những tác giả có đức tin và những
tác giả nói rằng đức tin chỉ là một trò lừa đảo, miễn sao chủ đề là - các cậu gọi nó
là gì nhỉ?”

“Bí truyền Hermetic

*

,” Diotallevi nhắc.

“Phải, chắc là từ ấy đấy. Ta đã thấy ít nhất cả tá sách về Hermes

*

. Và điều ta

muốn nói với các cậu là: Dự án Hermes. Một nhánh mới...”

“Nhánh vàng,” Belbo nói.
“Chính xác,” Garamond đồng tình, không nắm bắt được ám chỉ kia. “Đó là

một mỏ vàng, được rồi. Ta nhận ra rằng những người này sẽ ngốn ngấu bất cứ thứ
gì bí truyền, như các cậu gọi, bất cứ thứ gì nói ngược lại những gì họ đọc được
trong sách ở trường. Ta thấy đây cũng là một sứ mệnh văn hóa: ta không phải
người bác ái, nhưng trong những thời kỳ đen tối này mà đem đến cho mọi người
một niềm tin, một thoáng nhìn vào cõi vượt ngoài cái phàm tục... Song Garamond
cũng có một sứ mệnh học thuật...”

Belbo cứng người lại. “Tôi tưởng ông bảo đây là của Manutius.”
“Cả hai. Nghe đây, ta đã lục lọi khắp hiệu sách đó, rồi đi tới một nơi khác,

một nơi rất khả kính, nhưng ngay cả ở đó cũng có gian dành cho khoa học huyền
bí. Có những nghiên cứu cấp đại học về những đề tài này trên giá sách bên cạnh
những cuốn sách được mấy kẻ như Bramanti viết. Nghĩ một phút xem: Bramanti
hẳn chưa bao giờ gặp bất cứ tác giả ở trường đại học nào, nhưng lão đã đọc sách
của họ, đọc sách của họ như thể họ chẳng khác gì lão. Anh có nói gì với loại
người đó đi nữa, họ cũng đều sẽ nghĩ các anh đang nói về vấn đề của họ, giống
như chuyện con mèo ấy, cặp đôi nọ đang tranh luận về một vụ ly dị nhưng con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.