CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 267

người bán sách mà cả khách hàng nữa. Nhắc nhở rằng có một xê ri như thế, như
thế đang tồn tại.”

Diotallevi phản đối, cho rằng chúng tôi không nên tự lộ diện theo cách ấy;

chúng ta nên tìm người làm việc đó thay mình. Garamond bảo anh ta tìm vài
người, “với điều kiện họ làm miễn phí.”

“Đòi hỏi vậy là hơi nhiều,” Belbo bình phẩm khi chúng tôi về tới văn phòng

của anh ta.

Nhưng thánh thần chốn âm ty phù hộ chúng tôi. Đúng khoảnh khắc đó

Lorenza Pellegrini bước vào, tỏa sáng huy hoàng hơn bất cứ khi nào, khiến Belbo
cũng sáng lên theo. Nàng thấy những tờ bướm, liền sinh lòng tò mò.

Khi nghe nói về Dự án của nhà xuất bản hàng xóm, nàng reo lên: “Hay quá!

Em có một người bạn rất cừ, một cựu thành viên của phái Tupamaro ở Uruguay,
làm việc cho một tờ tạp chí tên là Picatrix. Anh ấy luôn đưa em tới các buổi gọi
hồn. Ở đó em gặp một ngoại chất tuyệt vời; giờ thì lần nào hiện hồn anh ta cũng
đòi phải đúng em mới được!”

Belbo nhìn Lorenza như thể muốn hỏi nàng gì đó, rồi đổi ý. Có lẽ anh ta

đang trở nên quen dần với việc nghe về những người bạn đáng ngờ của Lorenza
và đã quyết định chỉ lo lắng về những người gây nguy hiểm cho mối quan hệ của
anh ta với nàng (liệu họ có lăng nhăng gì với nhau không?). Khi nàng nhắc tới
Picatrix, anh ta thấy mối đe dọa không phải của viên đại tá mà của cái tay cựu
Tupamaro rất cừ kia. Nhưng giờ Lorenza đang nói về điều khác, đang bảo chúng
tôi rằng nàng ghé qua nhiều tiệm sách nhỏ bán loại sách mà “Vén màn thần Isis
muốn xuất bản.

“Các anh à, tuyệt lắm ấy,” nàng đang nói. “Họ kể tất cả về các thảo dược

hay liệt kê những hướng dẫn để làm một người tí hon, hãy nhớ Faust đã làm gì
với nàng Helen thành Troy. Ôi, Jacopo, bọn mình làm đi! Em thích có người tí
hon của anh, và rồi bọn mình nuôi nó như một con chó chồn. Dễ thôi, trong sách
nói: anh chỉ phải lấy một hạt giống người cho vào ống nghiệm. Việc đó khó gì
với anh đâu - đừng đỏ mặt, ngốc à. Rồi anh trộn nó với chất hippomene, là một
loại chất lỏng tiết ra - không, không phải tiết ra - dùng từ gì nhỉ?”

“Tiết ra,” Diotallevi đề xuất.
“Thật à? Thôi kệ đi, chất ấy là do lừa ngựa cái có chửa sinh ra. Em thấy thứ

này hơi khó lấy hơn. Nếu em là lừa ngựa cái, em sẽ chẳng thích người ta tới lấy
hippomene của em, đặc biệt là người lạ, nhưng em nghĩ anh có thể mua theo gói,
như hương ấy. Rồi anh bỏ tất cả vào một cái nồi và để nó ngâm trong bốn mươi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.