CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 313

lẽ là nơi những hiệp sĩ dòng Đền tìm đến trú ẩn sau khi dòng tu bị giải tán và là
nơi họ thực hiện nghĩa vụ canh gác. Còn gì nữa không nhỉ?”

“Nhưng... ông ta nói nghiêm túc đấy chứ?” tôi hỏi.
“Tôi tin là anh ta nghiêm túc. Ban đầu, chúng tôi coi anh ta là kẻ cuồng tín,

nhưng rồi chúng tôi nhận ra rằng có lẽ anh ta đang dùng một phương thức văn
hoa, giàu hình tượng để nhắc tới một hướng lịch sử mang tính huyền bí. Chẳng
phải người ta bảo rằng lịch sử là một câu đố đẫm máu và vô tình sao? Không,
không thể nào; phải có một Ý đồ nguyên khởi. Phải có một Trí tuệ. Đó là lý do tại
sao hàng thế kỷ qua, những người hiểu biết vẫn nghĩ về những Thủ lĩnh hay Vua
của Thế giới như là một biểu tượng chung, với vai trò hiện thân kế tiếp, lâm thời
của một Mục đích Bất dịch. Một Mục đích khiến cho các dòng tu vĩ đại cùng
những dòng hiệp sĩ đã biến mất liên kết với nhau.”

“Ông có tin điều này không?” Belbo hỏi.
“Những người cân bằng hơn d’Alveydre kiếm tìm Những đấng siêu nhiên

Ẩn danh.”

“Và họ có tìm thấy không?”
Agliè bật cười như với chính mình. “Họ còn là Bề trên Ẩn danh kiểu gì nếu

họ lộ mình ngay với những kẻ đầu tiên tới gặp? Các ngài ạ, chúng ta còn việc
phải làm. Có một bản thảo nữa ở đây và - thật tình cờ! - nó là một chuyên luận về
những hội kín.”

“Có gì hay ho không?” Belbo hỏi.
“Hại não. Nhưng có thể có giá trị với Manutius.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.