CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 347

Lorenza đang thở những từ ngữ vào tai tôi. Nhưng tôi không thể nghe thấy

giọng nàng.

Con rắn chuyển động theo nhịp điệu của âm nhạc chậm, buồn. Vua và hoàng

hậu giờ mặc đồ đen và trước mặt họ là sáu quan tài nắp kín. Sau vài tiếng kèn
tuba sầu thảm, một người đàn ông vận áo choàng đen có mũ trùm xuất hiện.
Thoạt đầu, trong một màn biểu diễn thầy tu, như thể trong phim quay chậm, nhà
vua tuân phục với niềm hân hoan thê lương, cúi đầu nhu thuận. Người đàn ông
mặc áo choàng đen giơ một chiếc rìu lên, rồi một con lắc vụt chém qua, lưỡi hái
nhân lên trên mỗi mặt phẳng phản xạ, và có cả ngàn chiếc đầu rơi. Sau cảnh đó,
những hình ảnh nối tiếp nhau, nhưng tôi khó lòng theo được mạch truyện. Tôi tin
rằng tất cả các nhân vật tới lượt mình, bao gồm cả vị vua da đen, sẽ bị chặt đầu
và được đặt vào quan tài. Toàn bộ căn phòng biến thành một bờ biển hoặc bờ hồ,
và chúng tôi thấy sáu con tàu cập bến, mấy cỗ quan tài được mang lên đó; rồi
những con tàu rời đi trên mặt nước, chìm dần vào bóng đêm. Tất cả những điều
này xảy ra trong khi nhang cuộn vòng, cơ hồ sờ thấy được, trong làn khói dày
đặc, và thoáng một khắc tôi sợ mình sẽ ở trong số những kẻ bị hành quyết. Quanh
tôi vang lên nhiều tiếng rầm rì, “Đám cưới, đám cưới...”

Lorenza đã biến mất. Tôi quay lại tìm nàng giữa những bóng đen.
Căn phòng giờ là một hầm mộ hay một nấm mồ xa hoa, trần vòm được

chiếu sáng bởi một viên ngọc hồng lựu có kích cỡ lớn dị thường.

Ở tất cả các góc có những phụ nữ xuất hiện trong váy áo trinh nữ. Họ tụ tập

quanh một chiếc vạc cao hai tầng, trong một khung nhà có nền bằng đá, cổng nhà
nom giống một lò lửa.

Bên trong nền của khung nhà có thể nhìn thấy thi thể những kẻ bị chặt đầu.

Một trong những trinh nữ kia bưng một chiếc hộp, lấy từ đó ra một vật thể tròn
tròn, đặt nó xuống, thế là lập tức đài nước trên nóc bắt đầu phun. Tôi kịp nhận
diện vật đó: nó là đầu của một vị vua Moor, giờ rừng rực cháy như một súc củi
khiến nước ở đài phun kia sôi lên. Hơi, những luồng hơi nước, sôi ùng ục...

Lần này Lorenza đặt bàn tay lên gáy tôi, ve vuốt như tôi đã từng thấy nàng

ve vuốt Jacopo trong ô tô.

Người đàn bà mang một quả cầu vàng tới, mở một cái vòi trong lò, và một

dòng chất lỏng đỏ đặc chảy vào quả cầu. Rồi quả cầu được tách ra và thay vì chất
lỏng màu đỏ, nó chứa một quả trứng, lớn, đẹp đẽ, trắng như tuyết. Người đàn bà
lấy quả trứng ra đặt lên mặt đất, trên một đống cát vàng. Quả trứng tách vỏ và
một con chim bay ra, vẫn còn chưa nên hình nên dạng, đầy máu me. Nhưng được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.