CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 490

các cuộc biểu tình ở Nga; ông ta dàn xếp vụ bắt giữ bảy mươi ba tên khủng bố ở
quê nhà. Mười năm sau, sự thực hé lộ rằng những quả bom kia do chính người
của ông ta tạo ra.

Vào năm 1887, ông ta lưu truyền lá thư của Ivanov nào đó, một tay cách

mạng chiêu hồi, kẻ tuyên bố rằng phần lớn bọn khủng bố là dân Do Thái; vào
năm 1890 là một “confession par un veillard ancien révolutionnaire”

*

, trong đó

những nhà cách mạng lưu vong ở Luân Đôn bị buộc tội là mật thám Anh; và tới
năm 1892 là một văn bản giả mạo của Plekhanov, buộc tội các lãnh tụ của đảng
Narodnaya Volya đã cho xuất bản lời thú tội kia.

Năm 1902, ông ta lập ra một liên minh Pháp-Nga bài Do Thái. Để đảm bảo

thành công, ông ta sử dụng một phương pháp tương tự với Hội Thập tự Hoa
hồng: tuyên bố rằng liên minh tồn tại, cốt để mọi người sau đó tạo ra nó. Nhưng
ông ta cũng dùng tới mánh khóe khác: ranh mãnh trộn sự thật với giả trá, mà sự
thật thì rõ ràng có hại cho ông ta nên sẽ không ai nghi ngờ những giả trá. Ông ta
lưu truyền ở Paris một lời kêu gọi bí hiểm về việc ủng hộ Liên minh Ái quốc Nga
có trụ sở ở Kharkov. Trong lời kêu gọi, ông ta sắm vai một kẻ muốn liên minh
này thất bại, tự tấn công mình và bày tỏ hy vọng rằng ông ta, Rachkovsky, sẽ đổi
ý. Ông ta buộc tội bản thân mình dựa vào những nhân vật mất uy tín như Nilus,
và đây là sự thật.

Vì sao có thể gán Nghị định thư cho Rachkovsky?
Mạnh thường quân của Rachkovsky là bá tước Sergei Witte, một bộ trưởng

có tham vọng biến nước Nga thành quốc gia hiện đại. Tại sao Witte tiến bộ lại sử
dụng Rachkovsky phản động thì Chúa mới biết; nhưng đến thời điểm này thì
chẳng còn gì có thể khiến ba chúng tôi ngạc nhiên nữa. Witte có một đối thủ
chính trị, Elie de Cyon, người công khai chỉ trích ông ta, với những khẳng định
gợi nhớ một số đoạn trong Nghị định thư, có điều trong những bài viết của Cyon
không hề nhắc tới người Do Thái bởi vì bản thân ông ta có nguồn gốc từ dân tộc
ấy. Năm 1897, theo lệnh của Witte, Rachkovsky cho lục soát biệt thự của Cyon ở
Terriat và tìm thấy một cuốn sách mỏng của Cyon rút từ cuốn sách của Joly (hoặc
Sue), trong đó những tư tưởng của Machiavelli-Napoléon III được gán cho Witte.
Với tài làm giả tài liệu, Rachkovsky lấy dân Do Thái thế cho Witte và lưu truyền
văn bản này. Cái tên Cyon rất hoàn hảo, gợi tới Zion, và giờ tất cả mọi người đều
nhìn nhận rằng một nhân vật Do Thái lỗi lạc đang tố giác một âm mưu Do Thái.
Nghị định thư ra đời như thế. Văn bản này rơi vào tay Juliana hay Justine Glinka,
một nhân vật thường xuyên trong nhóm khách khứa tại Paris của Madame

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.