CÔN LUÂN - Trang 178

Lâm Thống chế! Lữ Đô đốc!
Lâm Mộng Thạch và Lữ Đức tiến lên đợi lệnh. Văn Tĩnh nghiêm nghị nói:
- Quân Thát người đông thế nhiều, sĩ khí mạnh mẽ, cần phải tước dần khí
thế của chúng đi. Các ông mau cùng ta tuyển lấy tám trăm tinh binh, bốn
trăm cung thủ, bốn trăm đao thủ, nấp trên đầu thành, tạo thế lưới giăng. Sau
đó, ta trỏ cờ lệnh chỗ nào thì các ông để hổng chỗ ấy, cho quân Thát đánh
vào, lưới vây giăng sát chỗ hổng… - Mắt sáng quắc, gã nhìn thẳng mặt hai
người – Các ông làm được chứ?
Lữ Đức và Lâm Mộng Thạch chưa nghe đến dạng trận pháp như thế bao
giờ, ngập ngừng bảo:
- Ngộ nhỡ…
- Hiện thời thắng bại chỉ trong gang tấc mà thôi. – Văn Tĩnh cắt ngang –
Hoàng đế Thát đã dốc hết vốn liếng đánh một canh bạc, dùng xa luân chiến
pháp kéo dài cuộc tấn công này, chi bằng thử dùng cách của ta, đã là đánh
bạc thì làm gì có chuyện không mảy may sơ sảy… – Ngừng một lúc, gã hỏi
– Thế nào, các ông có điều binh được không?
Hai người bị khích, đồng thanh đáp:
- Tất nhiên!
- Hay lắm! – Văn Tĩnh giơ cờ lệnh, trầm giọng nói – Hãy xem hiệu lệnh
của ta đây!
Gã chầm chậm nhắm mắt, trút bỏ hết tạp niệm, mường tượng quân Mông
như mũi đao của Tiêu Lãnh, tuy thiên biến vạn hóa, nhưng gã đã nắm được
cái chấm nhoay nhoáy ấy rồi.
Không còn bị tên và đá uy hiếp, đại quân Mông Cổ lại rục rịch công thành.
Mông Ca sáng mắt:
- Sắp phá được rồi!
Văn Tĩnh bắt đầu phất cờ, một khoảng rộng chừng trăm thước giãn ra trên
hàng phòng thủ.
Mũi tấn công sắc bén nhất của đại quân Mông Cổ là nhóm Phong Nhận lập
tức trèo vào lầu thành, đồng đội phía dưới hoan hô rầm trời, song mấy
chiến sĩ anh dũng còn chưa kịp xung sát, đã thấy bên đối phương tên nhô ra
tua tủa, rồi loạn tiễn như mưa, đao quang như tuyết, thi thể và đầu người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.