CÔN LUÂN - Trang 254

- Mình định làm gì?
Văn Tĩnh ngoái đầu nhìn, thấy vợ lộ vẻ lo sợ, đôi mắt đẹp rướm lệ, y bỗng
nhói ngực, hào khí tiêu tan cả, xong đưa mắt sang con trai, thấy mặt mày nó
ngơ ngác, hai chân y bỗng cứng đơ, đứng sững lại.
Vân Vạn Trình nhìn Vân Thù một lúc rồi dứt khoát tiến lên, ôm quyền nói:
- Tiêu tiên sinh, xin mời!
Tiêu Thiên Tuyệt ngắm y một lượt từ trên xuống dưới, lạnh lùng bảo:
- Được, nể sự gan dạ của ngươi, lão phu nhượng ngươi ba chiêu.
Vân Vạn Trình cười nhạt, đảo mắt liếc về phía Phương Lan, ông ta đương
ngồi duỗi chân dưới đất, mắt ngập nỗi lo lắng, y bất giác nghe nghèn nghẹn
nơi cổ, hú một tràng lanh lảnh, tung mình lên phóng trảo, trảo cuốn gió rít
chụp xuống Tiêu Thiên Tuyệt.
Cận Phi theo dõi, tinh thần phấn chấn, buột miệng reo:
- Ưng hồn cửu đại thức!
Vân Thù vội hỏi:
- Đại sư huynh, Ưng hồn cửu đại thức là gì?
Cận Phi đáp:
- Đó là tuyệt kỹ trấn phái của Thần Ưng môn chúng ta, nội lực em chưa đủ
nên chưa học được. – Y lộ vẻ chăm chú, chậm rãi nói. – Đây là Lạc nhạn
thức, lộ thứ nhất.
Vân Thù ngưng thần quan sát. Vân Vạn Trình hoặc chụp hoặc vỗ, trảo thức
ẩn chứa chưởng pháp, chiêu này tiếp chiêu kia, liên miên dày đặc. Y lao vút
lên trời như chim ưng đập cánh, nhào lượn giữa vòm không, nhưng Tiêu
Thiên Tuyệt chỉ lạnh lùng nhìn hướng trảo rồi dịch trái một bước, dịch phải
một bước, tưởng tiến lại lùi, biến thành một vệt bóng mờ trước trảo đối thủ.
Quần hào theo dõi mà táng đởm kinh hồn, có kẻ không nhịn được phải thì
thào:
- Cứ như gặp ma giữa ban ngày!
Ngọc Linh nghe thấy, nói nhỏ:
- Ngốc ơi, đây chính là cảnh giới U linh ảo ảnh, Bạch trú di hình của sư
phụ…
Văn Tĩnh gật đầu, “Quả nhiên xuất thần nhập hóa, không để lộ chút dấu vết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.