CÔN LUÂN - Trang 490

đồ luôn, tuy tính không ra nhưng chả lẽ mình không la lên được hay sao ?"
Hiểu Sương run lên gật đầu : "Em ngu thật, miễn là mình chỉ cần la thật to,
thể nào gia gia hay cô cô sớm muộn cũng nghe tiếng của mình."
Lương Tiêu đứng lên cất tiếng hú dài, nó tuy tuổi nhỏ khí nhược nhưng hú
lên một hồi lâu thì ngưởi thổi sáo đoán chừng đã nghe thấy nên tiếng sáo
nhạc nghe đã rõ ràng hơn làm nó mừng rỡ vô cùng. Một lát sau nó nghe
một âm thanh phá không và một người miệng còn đang thổi sáo thật là tiêu
sái xuất hiên. lão nhân này mặt ngọc thân cao, râu dài trông hết sức phiêu
sái chính là lão nhân áo trắng ở trên ngọn Oán Lữ song phong Tả Nguyên.
Hiểu Sương hân hoan kêu lên: "Nguyên công công !" Tả Nguyên nghe
thanh âm của cô yếu ớt thì cau mày lại hỏi: "Lại phát bệnh phải không ?"
Hiểu Sương gật đầu. Tả Nguyên không dám trì nghi, hốt nhiên bế Hiểu
Sương lên và cũng không thèm nhìn Lương Tiêu cái nào xoay đầu bỏ đi.
Lương Tiêu vội vàng theo gót ông ta nhưng thân pháp Tả Nguyên cực lẹ
chỉ hai ba bước sau là đã không còn tung tích, Lương Tiêu đành phải dừng
lại thầm nhủ: "Lão già này cố ý bỏ rơi ta chớ gì ?" Nó tức cành hông nhưng
lại biết trận pháp này cổ quái nên không thể nào đi loạn được. Nó cô đơn
một thân một mình đứng ngây ra tại chỗ đó. Qua một lúc, không thấy ai
quay lại, bất giác tự hỏi: “Chẳng lẽ bọn Hoa đại thúc bỏ rơi ta ? Hoặc giả
lão đầu tử bạch y đó thống hận ta, cố ý để ta lại đây để ta chết đói, dù
không chết đói thì cũng buồn bực mà chết ?” Trong nháy mắt không kìm
được quỳ xuống đất hu hu khóc lớn.
Khóc một đỗi thì tâm tình nó khá hơn, Lương Tiêu lau nước mắt toan bò
dậy thì hốt nhiên thấy có bóng người di động trên mặt đất nên thất kinh hồn
vía la lớn: "Ai đó ?" Bóng người đó lại đứng im lìm và khi Lương Tiêu
nhìn thấy rõ hơn thì nó bật cười ha hả, nguyên lai trăng tà giữa hai ngọn núi
nên ánh sáng chiếu xuống thạch tượng tạo nên bóng tượng lẫn lộn vào
nhau. Lương Tiêu nhìn qua ngó lại thạch tượng rồi lại nhìn bóng tượng trên
mặt đất trong bụng nghĩ: "Không biết vào thời khắc nào thì thạch tượng sẽ
giống y như bóng của nó."
Nó lại thấy thạch tượng vận chuyển không ngừng, ánh trăng cũng chuyển
động không ngừng như đèn tẩu mã, Lương Tiêu mỏi mệt buồn bã liền ngồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.