CÔN LUÂN - Trang 535

Tiêu đang định truy vấn, bỗng nghe có tiếng người bước xuống lầu lộp cộp,
rồi lão đầu béo đó lao vọt xuống, hai mắt trợn trừng nhìn Lương Tiêu. Lăng
Sương Quân quay sang Lương Tiêu nói:
- Ngươi mau đến ra mắt, đây là “Ác Hoa Đà” Ngô Thường Thanh, Ngô tiên
sinh.
Lương Tiêu đã biết ông ta là đại phu trị bệnh cho Hiểu Sương, oán hận với
ông ta hoàn toàn tiêu tan, lại sinh hảo cảm, liền dạ một tiếng rồi cung cung
kính kính gọi một tiếng:
- Ngô tiên sinh.
Ngô Thường Thanh hai mắt trợn lên, quát:
- Về gặp mẹ ngươi đi.
Tay vung quyền đánh vào ngực Lương Tiêu, Lương Tiêu vội đưa hai tay ra
trước ngực đỡ quyền. Ngô Thường Thanh một quyền không trúng, tức thì
nổi giận, vừa chửi mắng vừa huy quyền, chiêu thức tuy không tinh diệu
nhưng khí lực thì mười phần trầm trọng, Lương Tiêu quấy nhiễu ông ta trị
bệnh, trong lòng hổ thẹn nên không dám hoàn thủ, chỉ biết chống đỡ, chưa
hết mười chiêu đã trúng ba quyền, quyền kình xâm nhập vào người đau đớn
tới tận tim gan. Lùi lại một lúc, lưng đã chạm vào tường, không nhẫn nại
được nữa kêu lên:
- Lão béo chết tiệt, úi a, ông còn đánh ... còn đánh nữa thì ta phải hoàn thủ
đấy.
- Tốt lắm – Ngô Thường Thanh lùi lại một bước, trợn tròn mắt cao giọng
nói – lão tử xem ngươi hoàn thủ thế nào ?
Nói xong, cánh mũi đột nhiên máy động, mắt lộ vẻ vui mừng kêu lớn:
- Thế nào ? Thế nào ?
Bỗng nghe Lăng Sương Quân ở trên lầu cười nói:
- Ngô tiên sinh, ông thử đoán xem.
Ngô Thường Thanh nhắm mắt, lắc đầu suy nghĩ một lúc, đột nhiên vỗ tay
cười nói:
- Đúng rồi, đúng rồi, tiểu đoàn long. Ha ha, tiểu đoàn long.
Hiển nhiên không thèm nhìn tới Lương Tiêu nữa, thân người tròn trùng trục
như quả cầu da nháy mắt đã lăn lên lầu. Lương Tiêu trong lòng lo lắng cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.