CÔN LUÂN - Trang 554

- Thanh Uyên, chuôi kiếm này chính là tín vật của cung chủ. Chuyển giao
quyền lực, quyền bính nằm ở đây, khi nắm lấy chuôi kiếm, ngươi sẽ là
Thiên Cơ Cung cung chủ đời thứ mười hai, từ này về sau, hiệu lệnh mọi
người.
Hoa Thanh Uyên im lặng một lúc, cuối cùng dạ một tiếng, đang định đưa
tay đón chuôi kiếm, bỗng có người cao giọng kêu lên:
- Khoan đã!
Mọi người đều cả kinh, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người khoảng ba
mươi tuổi, mình mặc gấm tím, vẻ mặt anh hùng, chân không chạm đất từ
đám đông tiến ra, cười nói:
- Tại hạ là Minh Tam Thu, chủ sự tiền trang ở Tô Nam, thiết nghĩ để Uyên
thiếu chủ làm cung chủ thì rất không thỏa đáng.”
Hoa Vô Xuy nhíu mày, mặt hơi tái xanh lại, thu hồi cổ kiếm, ý lên một
tiếng rồi nói:
- Minh chủ sự nghĩ có việc gì không thỏa đáng ?
Tinh quang trong mắt sáng rực chiếu thẳng vào Minh Tam Thu. Minh Tam
Thu không chút rung động, khẽ cười rồi nói:
- Trước hết, Uyên thiếu chủ đại nghịch bất hiếu!
Lời đó nói ra, hàng trăm người liền xì xầm bàn tán. Hoa Vô Xuy trừng mắt,
cười lạnh hỏi:
- Điều đó có thể nói nhăng nói bừa được sao ? Minh Tam Thu, nếu ngươi
không thể giải thích minh bạch thì sẽ theo cung quy mà xử trí!”
Minh Tam Thu cười đáp:
- Không dám, vốn trong ba điều bất hiếu thì không có người nối dõi là tội
nặng nhất. Hoa Thanh Uyên giờ chỉ có một con gái, lại bị “Cửu Âm Độc
Mạch”, tính mạng như chỉ mành treo chuông, sau khi y chết đi thì ai sẽ kế
thừa huyết thống của Thiên Cơ cung ?
Hoa Hiểu Sương như bị người ta đánh một quyền vào ngực, sắc mặt trở nên
thê thảm, cúi đầu xuống, Lăng Sương Quân mặt trắng bệch như tờ giấy.
Lương Tiêu bất giác trong lòng sinh lửa giận, đối với Minh Tam Thu vô
cùng bất mãn.
Hoa Vô Xuy chẳng mảy may đổi sắc, thản nhiên nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.