CÔN LUÂN - Trang 606

- Lương Tiêu đã có ý tốt như vậy, lão thân vô cùng cảm kích.
Vừa định thi lễ, Lương Tiêu đã rảo bước tránh qua, lạnh nhạt nói:
- Không dám, ta giúp Hiểu Sương chứ không phải giúp bà.
Hoa Vô Xuy sợ y phá được “Thiên Cơ thập toán” thì không còn đất mà lùi,
nhưng bà ta thông minh vô cùng, vẫn cười nói:
- Thì ra là vậy, vậy bà cháu ta đồng lòng, vẫn muốn cảm tạ.
Lương Tiêu hai mắt nhìn lên trời, chính là đang cười nhạt.
Hoa Vô Xuy thần sắc nhẹ bớt, đột nhiên quay người nhìn Minh Quy cười
nói:
- Lão thân tác chủ, nếu Minh huynh tỉnh ngộ hối lỗi thì việc này kết thúc ở
đây.
Minh Quy thở dài một tiếng, thảm hại nói:
- Lão phu tính toán mọi đường, cuối cùng vẫn không chống lại được ý trời.
Bỏ đi, Tam Điệp, con qua đây.
Minh Tam Điệp không biết có việc gì, trong lòng bối rối, trù trừ tiến đến.
Minh Quy cầm tay hắn, đem “Hoàng Hạc ngọc bội” tượng trưng cho thân
phận giao cho hắn, nói:
- Bây giờ ta đem ngôi vị “Hoàng Hạc” giao cho con, về sau trên dưới họ
Minh đều do con cai quản.
Mọi người thấy Minh Quy muốn nhường vị trí bát hạc đều cảm thấy quái
dị, Minh Tam Điệp trước tiên giật mình, sau đó vô cùng mừng rỡ, đúng lúc
định nói mấy câu khiêm nhượng thì bỗng thấy mạch môn xiết chặt, đã bị
Minh Quy chế ngự.
Minh Quy một chiêu chế ngự con trai, không chút chần trừ hét lên:
- Đi.
Tay vung lên, Minh Tam Điệp lăng không đánh tới Hoa Vô Xuy. Hoa Vô
Xuy vốn phòng bị nghiêm mật nhưng không thể ngờ Minh Quy lại lấy con
trai ra làm binh khí, nếu đỡ lại thì Minh Tam Điệp không chết cũng bị
thương, bất đắc dĩ đành phải nhảy lùi lại. Minh Quy đem con trai mình
quay nửa vòng trên không, quay đến đâu mọi người dạt ra tới đó. Hoa Vô
Xuy đang định lao lên thì lại nghe Minh Tam Quy rít lên quát:
- Tiếp lấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.