CÔN LUÂN - Trang 698

- Vận trù cùng cơ, nan đoạn kỉ kì
Khuất chỉ thông thần, bất tri vong niên
Thượng thương thất thông, đố nhĩ kì tài
Cô hồn phiêu diêu, an sở quy y
Thế sự điên đảo, phu phục hà cực...
(Tạm dịch:
Tính toán mọi việc, khó tính việc mình;
Bói toán thần diệu, không biết ngày tàn;
Trời cao câm điếc, đố kỵ người tài;
Cô hồn phiêu bạt, yên về chốn cũ;
Việc đời điên đảo, báo thù khó sao...)
Ông còn chưa đọc hết nước mắt đã như mưa, nói không thành tiếng, mặc
cho trên phố đông người cùng không thèm để ý tới.
Tần Bá Phù trong lòng cũng thảm khốc, nhưng bản tính hắn cứng cỏi, khoé
mắt hơi cay đã kịp kìm chế lại, vỗ vỗ vai Hoa Thanh Uyên, thở dài nói:
- Thanh Uyên, khóc thì có tác dụng gì? Kế sách hiện giờ chính là tìm tên
gian tặc đó, báo thù rửa hận cho Lương Tiêu mới đúng!
Hoa Thanh Uyên nghe vậy nghiến răng gật đầu nói:
- Tần huynh nói đúng lắm, chúng ta lại truy tìm tên gian tặc đó!
Hai người trong lòng bừng bừng lửa hận, một mạch truy lùng.
Minh Quy thoát được hai người, trong lòng biết rằng cao thủ của Thiên Cơ
cung tất sẽ lần lượt tới đây, bất giác thầm than xúi quẩy. Chạy một vòng lớn
về tới khác sạn, chuẩn bị kéo Lương Tiêu chạy trốn, ai ngờ còn chưa đến
nơi đã nghe thấy tiếng kêu gào, từ xa nhìn tới chỉ thấy chỗ khách sạn đó
khói lửa ngút trời, người chạy ra chạy vào đều tới ven hồ lấy nước cứu lửa.
Minh Quy nhìn tới trợn mắt há miệng, chỉ sợ Hoa, Tần hai người cũng bị
hỏa hoạn kéo tới, liền vội co đầu quay đi, thầm nghĩ: “Trong ba mươi sáu
kế chuồn là thượng sách, cũng chẳng thể để ý đến thằng nhóc ấy nữa.” Lão
là người quyết đoán, nói là làm, liền một mạch trốn ra khỏi thành Cô Tô đi
thẳng lên phía bắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.