CON MÈO NHÁY MẮT - Trang 13

- Không có khe hở nhỏ nào, Hannihal thông báo. Hàng rào này còn rất tốt.
Không có ai đào đường hầm gì phía dưới.
Chú cảnh sát lẩm bẩm:
- Không tin nổi! Tên trộm này chắc là có cánh quá! Nếu không, làm sao
hắn thoát được.
- Hàng rào này, chú kia nhận xét, cao hơn ba mét rưỡi... không có chỗ bám
nào. Làm sao ai trèo nổi !
Trong khi tất cả dán mắt vào hàng rào, Hannibal nhíu mày suy nghĩ.
- Nếu tên trộm không nhào xuống nước, nếu hắn không đào đường hầm và
nếu hắn không bay đi mất - Hannibal nói khẽ - thì chỉ còn một cách: hắn đã
vượt qua chướng ngại vật!
- Không thể được! Công an nói.
- Kìa Babal! Peter nói. Làm sao một người có thể trèo qua hàng rào này, mà
không có sự giúp đỡ nào. Chính cậu cũng thấy là không có chỗ nào để bám
vào mà!
- Peter nói đúng, Bob nói thêm. Tên trộm không thể nào nhảy qua bên kia
nổi!
- Đúng, điều này có vẻ hiển nhiên, Hannibal thừa nhận. Tuy nhiên, do
không có cách giải thích logic nào khác, mình vẫn nghĩ rằng hắn đã trốn
bằng cách đó. Khi ta đã loại bỏ mọi giả thiết và chỉ còn lại có một, thì
đương nhiên giả thiết cuối cùng là đúng, dù nó có vô lý đến mấy đi nữa.
- Ôi! Dù bằng cách này hay cách khác, tên trộm đã biến mất. Ta phải về
đồn thôi. Chúng tôi sẽ trả lại món quà thưởng cho thằng bé ở quầy bắn
súng.
Chú công an vừa nói vừa đưa tay vế hướng con mèo mà Peter đang cầm.
Hannibal như hoàn hồn lại. Hannibal mỉm cười với chú:
- Nếu không phiền chú, tụi cháu thích tự mình mang đi trả. Dù sao, tụi cháu
cũng định thử tài bắn súng ở quầy đó.
- Tùy các cậu, chú công an nhượng bộ. Các cậu cứ mang về quầy. Chúng
tôi sẽ đỡ bị mất thời gian.
Hai chú công an ra về nhanh, để cho ba thám tử trẻ từ từ bước trở về hội
chợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.