CON MÈO NHÁY MẮT - Trang 97

phụ trách an ninh hội chợ. Chính vì vậy mà Khan phải rình rập đây đó.
Khan có quyền làm thế. Nhưng không sao! Tôi rất muốn hỏi Khan thử
xem! Chờ một lát.
Ông Carson chui vào bên trong Lâu Đài Ma. Bob và Ronny đứng chờ trong
bóng tối. Lỡ Bob nghĩ sai thì sao? Mười phút sau, ông Carson quay ra.
- Khan cũng biến mất luôn rồi! Ông Carson nghiêm trang thông báo. Nghe
nói, Khan báo là có chuyện cần giải quyết ở hội chợ và phải quay về đó.
Tôi không hề biết điều này. Thôi. Ta hãy đi kiểm tra. Đi!
Ông Carson chui trở ngược qua khe hở, cùng với Bob và Ronny, đi tìm
Khan. Lực sĩ không có trong xe lán và không ai thấy ông ở hội chợ.
- Dường như cậu nghi ngờ có cơ sở - ông Carson nói với Bob. Phải gọi
cảnh sát thôi.

* * *

Trên biển, nơi hình bóng đen đang lớn dần. Peter đột nhiên la lên:
- Đảo Anapamu... hòn đảo nhỏ nhất trong quần đảo Channel... cách bờ
khoảng một dặm. Bọn mình hãy thử ghé vào đảo!
Chiếc xuồng nhỏ đang trôi nhanh về đảo, có dãy đá ngầm xung quanh:
- Bãi cát kia kìa! Peter chỉ - Nhưng coi chừng đá ngầm! Chờ một chút!
Mình có ý này...
Nói xong, Peter phóng xuống nước, phía sau xuồng, rồi vừa đẩy xuồng
đúng hướng vừa bơi bằng chân. Chẳng bao lâu, xuồng chạm vào lớp cát
của một cái vịnh nhỏ.
- Thoát rồi, Babal ơi!
- Đồng ý! Nhưng làm sao đi tiếp đây? Ta phải quay về đất liền để bắt tên
trộm chứ.
- E rằng phải chờ đến ngày mai, Babal à... Chờ khi có tàu đi ngang gần đảo,
trong tầm kêu của bọn mình...
- Ngày mai thì trễ quá, Peter ơi... Dường như cậu có nói trên đảo có nhà
chòi! Cậu dẫn mình đến đó đi.
Nhà chòi chỉ chứa những thứ linh tinh: bàn gỗ, vài băng ghế, xoong chảo,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.