- Biết rõ thời gian chết à?
- Không, biết rõ đầy đủ các món ăn.
Nhân chứng ngần ngừ do dự.
- Sao? Bác sĩ? - Mason hỏi.
- Khó mà trả lời câu hỏi của ông nếu không đưa ra các bằng chứng “nghe
nói” - Bác sĩ Garfield nói - Nhà bếp khách sạn cho biết đã gửi lên món gà
quay. Nạn nhân có gọi thêm món măng tây và chúng tôi đã tìm thấy tất cả các
thứ đó trong dạ dầy.
- Thế ngoài ra còn có những thứ gì khác trong dạ dày nữa không? - Mason
hỏi.
- Có.
- Món gì vậy?
- Đậu hạt.
- Nhưng đậu hạt không có ghi trong thực đơn phải không? - Mason hỏi -
Như vậy phải từ ở một người nào khác?
- Nhà bếp xác nhận là có đậu hạt trong bữa ăn và họ nói là có thể sai sót
nên không ghi trong hóa đơn.
- Nạn nhân có ký ngân phiếu trả tiền ăn không?
- Không. Bà ta trả bằng tiền mặt.
Elliott nói.
- Chúng tôi đã chứng minh cho thấy các món ăn đã được gửi lên phòng kể
cả đậu hạt mà họ đã quên không ghi vào hóa đơn mà thôi. Tôi thấy không có
gì phải bàn cãi trong vấn đề này cả.
- Thưa quý tòa - Mason nói - Tôi xin phản đối bên công tố nói rằng không
có gì phải bàn cãi trong vấn đề này. Đó chỉ là phần tự kết luận của bên Công
tố.
- Thưa quý tòa - Elliott nói - Tôi chỉ muốn đỡ mất thì giờ trong việc chất
vấn nhân chứng này và để tránh gây sự phức tạp cho các sự kiện làm hoang
mang Bồi thẩm đoàn.
Chánh án De Witt nói.
- Thưa quý vị. Bây giờ cũng đã tới giờ nghỉ. Tòa sẽ đình lại cho đến mười
giờ sáng mai. Trong thời gian đó xin quý vị Bồi thẩm không thảo luận vụ án