CÒN NHỚ TÂN UYÊN - Trang 204

tranh, tác giả viết lên nỗi lòng của một thiếu phụ có chồng phải đi lính xa
nhà...


Giọng của Duyên nhỏ dần như bị cái gì chận ngang cổ của mình. Nước mắt
ứa ra khiến cho nàng phải cúi đầu nhìn xuống để giấu không cho học trò
thấy mình khóc. Lát sau nàng mới ngước lên. Qua màn nước mắt nàng thấy
lờ mờ khuôn mặt, nụ cười và ánh mắt nhìn của cậu học trò dù đã đi xa
nhưng còn lưu lại trong lòng nàng hương vị tình yêu mật ngọt mà cũng vô
vàn xót xa và cay đắng.


Quay người đi tới gần tấm bảng đen giọng nói thánh thót như giọt mưa thu
của nàng cất lên trong bầu không khí im lặng.

- Trước hết cô sẽ giảng cho các em nghe tổng quát truyện Chinh Phụ Ngâm
để các em có một khái niệm về ánh văn chương tuyệt tác này. Lần tới cô sẽ
giảng từng đoạn một rồi sau đó các em sẽ làm luận văn để chứng tỏ mình
đã học và hiểu bài của cô giảng...


Quay nhìn xuống lớp học Duyên mỉm cười sau khi dứt câu nói. Nàng như
thấy lại hình ảnh của lớp học mấy năm về trước. Lớp đệ tam A2 có Quát
ngồi nơi cuối lớp. Nàng nhớ tới lời bình của Quát về Chinh phụ ngâm.
Văng vẳng đâu đây tiếng gọi cô ơi vô vàn âu yếm của Quát. Ánh mắt nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.