CÒN NHỚ TÂN UYÊN - Trang 211


Dấu binh lửa nước non như cũ,

Kẻ hành nhân qua đó chạnh thương.

Phận trai già ruổi chiến trường,

Chàng Siêu tóc đã điểm sương mới về...


Mình xa nhau thật rồi phải không Quát. Cô bây giờ đã yên phận chồng
con. Còn gì nữa đâu để cho Quát nhớ, Quát thương. Họa chăng chỉ là chút
kỹ niệm của Tân Uyên. Mà kỹ niệm dù đẹp cách mấy cũng sẽ nhạt mờ theo
dòng chảy miên man của đời. Cô chỉ cầu mong Quát vẫn thương cô, thương
chính mình để không như những người chinh chiến bấy lâu. Nhẹ xem tính
mệnh như mầu cỏ cây
... . Quát ơi... Cô hi vọng Quát sống, để mình còn gặp
lại, mình còn trông thấy nhau dù cô biết là chiến tranh rất tàn nhẫn, rất
nghiệt ngã với những người lính chiến như Quát. Hồn tử sĩ gió ù ù thổi...
Mặt chinh phu trăng dõi dõi soi... Chinh phu tử sĩ mấy người... Nào ai mạc
mặt, nào ai gọi hồn. Dấu binh lửa nước non như cũ... Kẻ hành nhân qua đó
chạnh thương... Phận trai già ruổi chiến trường... Chàng Siêu mái tóc điểm
sương mới về...
Quát đừng chết nghe Quát ơi... Để cho cô gặp lại Quát lần
cuối cùng dù chỉ là chàng Quát mái tóc đã điểm sương. Cô sẽ chờ... Cô sẽ
nhớ... Dù biết nhớ nhung sẽ làm mình héo hon. Dù cô biết chờ đợi sẽ làm
mình già nua và cằn cỗi. Tin thường lại, người không thấy lại... Thơ thường
tới, người chưa thấy tới...
Quát ơi... Quát quên cô rồi sao Quát... Đi biền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.