CON QUỶ GỖ - Trang 14

CHƯƠNG 4

Một đêm nữa lại đến trong cái nhà kho tối đen. Trán Dô buồn bã nằm

trên một chiếc chổi cũ. Suốt cả ngày hôm đó Trán Dô đứng trong nhà kho
nhìn ra ngoài qua bức tường thủng. Trán Dô thèm khát cuộc sống ở bên
ngoài nhà kho. Nhưng tất cả mọi người đều từ chối Trán Dô: ông già Tửu,
những con búp bê gỗ xinh đẹp và cả cậu bé cháu ông già Tửu tên là Nghĩa
nữa. Cũng giống như nhiều cậu bé ở thị xã Đông này, trước kia Nghĩa rất
yêu thích những con búp bê gỗ hiền lành và ngộ nghĩnh. Nhưng từ khi thị
xã tràn ngập bọn khủng bố làm bằng chất dẻo thì Nghĩa không còn nhớ đến
những con búp bê gỗ mà ông cậu ta làm ra. Trong ngăn kéo chiếc bàn học
của Nghĩa chứa đầy bọn khủng bố các loại. Cứ đi học về là Nghĩa cho bọn
khủng bố đấu võ với nhau. Trán Dô chưa một lần nào nói chuyện với
Nghĩa. Nhưng Trán Dô tin rằng Nghĩa sẽ chẳng thèm ngó mắt tới Trán Dô.
Đang nghĩ miên man bỗng Trán Dô nghe thấy những tiếng hát từ ngoài sân
vọng vào. Trán Dô vội ngồi dậy và đến bên tường thủng nhìn ra sân. Trán
Dô kinh hoàng nhận thấy một đàn chuột đông vô kể đang ngồi ngả nghiêng
giữa sân và hát:

Thế giới bóng tối là của chúng ta
Ánh trăng lạnh lẽo mới tuyệt làm sao
Chúng ta căm ghét mặt trời, căm ghét loài người
Chúng ta sẽ cắn nát tất cả
Chúng ta muốn thành phố này
Vĩnh viễn chìm trong bóng tối
Trở thành vương quốc của chúng ta
Ôi vương quốc bóng tối
Rộng ra... rộng ra... rộng ra
Chúng ta sẽ làm cho những đôi mắt thích nhìn ánh sáng
Trở thành những đôi mắt mù
Chúng ta thích những xác chết
Và thù ghét những bông hoa
Kẻ nào chống lại cuồng vọng của chúng ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.