CON QUỶ GỖ - Trang 44

nhà. Từ trên mái nhà Trán Dô nhận thấy thị xã trong đêm yên tĩnh và lấp
lánh những ánh đèn. “Thành phố đẹp quá”, Trán Dô buột miệng kêu khẽ
lên. Và ngay sau đó một nỗi buồn đau tràn ngập trong lòng Trán Dô. Trán
Dô sinh ra và lớn lên chưa được ngắm nhìn thành phố đẹp đẽ và thơ mộng
trong đêm như thế này thì đã bị xua đuổi, hắt hủi và phải sống trong nhà
kho và đường hầm tăm tối. Trong lúc Trán Dô đang đắm chìm trong suy
nghĩ thì tiếng gào của Mèo Cụt cất lên. Tiếng gào buồn bã và cô độc. Tiếng
gào của Mèo Cụt giống tiếng của những oan hồn. Trán Dô vội chạy về phía
tiếng gào. Ngay gần đầu hồi ngôi nhà, Mèo Cụt đang đó đó mở to đôi mắt
nhìn về một nơi tối thẫm phía xa. Thấy Mèo Cụt, Trán Dô vội gọi:

“Ông Mèo Cụt, ông Mèo Cụt ơi!”.
Mèo Cụt từ từ quay lại nhìn Trán Dô nhưng không nói một lời nào. Trán

Dô bước vội đến trước Mèo Cụt:

“Cháu là Trán Dô đây mà. Ông Mèo Cụt, ông có nhận ra cháu không?

Những ngày vừa rồi ông đi đâu mà cháu không nhìn thấy ông?”

Mèo Cụt vẫn đứng như bất động hồi lâu mới lên tiếng:
“Cậu Trán Dô đấy à? Cậu còn nhớ tôi à?”.
Trán Dô vội nói:
“Sao ông lại nói như thế, cháu nhớ ông và đi tìm ông”.
“Cậu tìm tôi để làm gì cơ chứ. Dạo này đi đâu tôi cũng nghe người ta nói

về cậu”.

Trán Dô vội vã hỏi:
“Họ nói những gì về cháu hở ông Mèo Cụt?”.
Mèo Cụt ngồi xuống liếm bộ lông ướt vì sương đêm rồi nói:
“Họ nói với nhau về con Quỷ gỗ chuyên đi gieo rắc nỗi sợ hãi ở thị xã

này mỗi khi đêm đến”.

Trán Dô cãi:
“Cháu không phải là con Quỷ gỗ. Cháu là một thằng búp bê”.
Mèo Cụt nói:
“Trước kia thì thế, nhưng bây giờ khác rồi”.
“Nhưng họ đã đuổi cháu ra khỏi thế giới của cháu. - Trán Dô giận dữ -

Họ cố tình đẩy cháu vào bóng tối”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.