CON QUỶ GỖ - Trang 45

Mèo Cụt đứng dậy nhìn thẳng vào đôi mắt của Trán Dô:
“Tôi không thể hiểu làm sao cậu có thể kết bạn được với bọn Lông

Trụi?”.

Trán Dô ngồi xuống thở dài và nói:
“Trong lúc ông già Tửu, anh Nghĩa và những con búp bê gỗ đuổi cháu đi

thì bọn Lông Trụi đã đối xử tốt với cháu”.

Mèo Cụt nói:
“Chúng không tốt gì với cậu đâu. Chúng chỉ biến cậu thành công cụ phục

vụ cho chúng thôi. Khi nào chúng biến cả thị xã này thành Vương quốc
bóng tối của chúng, chúng sẽ lại đuổi cậu đi hoặc biến cậu thành nô lệ của
chúng”.

Trán Dô hỏi:
“Thế ông bảo cháu phải làm gì?”.
Mèo Cụt liếm liếm mái tóc đã quá dài của Trán Dô rối tung lên vì gió

trên mái nhà và nói nhỏ:

“Cậu phải làm cho ông già Tửu hiểu được cậu. Ông ấy chỉ vì buồn bực

mà ghét bỏ cậu. Chứ thực ra ông ấy là một người rất tốt”.

Nghe vậy, Trán Dô đứng phắt dậy và nói to:
“Không bao giờ Trán Dô này gặp ông già ấy nữa”.
Nói xong, Trán Dô bỏ đi. Mèo Cụt đứng nhìn theo Trán Dô. Mặt Mèo

Cụt trông buồn bã vô cùng.

Trán Dô đi lang thang trong khu nhà ông già Tửu. Rồi Trán Dô đi qua

khu vườn nhỏ của ông già Tửu. Trong vườn có rất nhiều cây cảnh. Những
khóm hồng trong đêm tỏa hương sực nức. Trán Dô nhìn thấy rất nhiều chậu
hoa đẹp. Trán Dô đi qua một khóm hồng và chạm mạnh vào một bông
hồng. Bông hồng cất tiếng nói:

“Anh bạn đi cẩn thận chứ kẻo làm nhàu những chiếc cánh hoa của tôi.

Ông già Tửu biết được sẽ không tha cho anh bạn đâu”.

Nghe bông hồng nhắc đến tên ông già Tửu, Trán Dô liền quay lại và sẵng

giọng:

“Mày vừa nói gì đấy?”.
Bông hồng bỗng kêu lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.