CON QUỶ MỘT GIÒ - Trang 4

Tân đau đớn, bơ vơ… bỏ bê công việc, vùi mình vào những cuộc nhậu thâu
đêm suốt sáng để cố quên đi những nỗi buồn đau mà ông trời đã giáng
xuống cuộc đời Tân không một chút xót thương nương nhẹ...

Nhưng có quên được đâu, dẫu cả ngày say sưa lướt khướt? Nhìn quanh
mình, chỗ nào cũng đầy ắp hình bóng của những người ruột thịt, thân yêu…

Tân không chịu đựng nổi nữa, Tân muốn làm một điều gì đó để phá hủy tất
cả, nhưng cuối cùng Tân chẳng biết phải làm gì ngoài việc gom góp chút
hành lý đơn sơ, khóa cửa nhà và tìm về với ông chú họ...

Vì lỡ mất một chuyến xe, Tân phải lội bộ gần mười cây số nên khi về tới
xóm này thì màn đêm đã buông xuống từ lâu, nhà nhà đã tắt hết đèn, chìm
trong giấc ngủ.

Mặc những con chó hung tợn cứ như chực chờ nhảy bổ vào mình, Tân vẫn
điềm nhiên cất bước.

Những hàng cây bên đường đứng lù lù, trông giống như những người khổng
lồ đang gườm gườm với kẻ lạ mặt không mời mà đến trong đêm.

Cuối cùng, Tân dừng bước trước một căn nhà ngói ba gian nằm khuất trong
vườn chuối ở cuối xóm.

Căn nhà đã cũ kỹ, già nua theo thời gian, trong một đêm như thế này trông
nó càng có cái vẻ tội nghiệp vì nó giống như một ngôi nhà mồ hơn là nhà
của người sống.

- Chú ơi! Chú...

Tân cất tiếng gọi to.

Trong nhà vẫn không có tiếng ai đáp lại, cũng không có một con chó nào
nhảy xổ ra như tưởng tượng của Tân.

Tân run run... Chẳng lẽ... chẳng lẽ cả đến chú cũng không còn?

- Chú ơi... chú có nhà không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.