CON QUỶ MỘT GIÒ - Trang 5

Bây giờ thì những con chó của các nhà bên cạnh lại xộc ra sủa ỏm tỏi, như
muốn ăn tươi nuốt sống Tân, như muốn đánh thức cả xóm cả làng thức dậy.

Tân lùi lại một bước, đứng thủ thế trước những cái miệng ngoác ra lộ hàm
răng trắng nhởn của mấy con chó nhà bên.

Có tiếng lục đục mở cửa, rồi tiếng một người đàn ông cất lên ồm ồm:

- Ai đó? Ai kêu réo gì lúc đêm hôm khuya khoắt thế này đây?

Cánh cửa xịch mở, và với ánh đèn dầu leo lét đủ để Tân nhìn thấy gương
mặt già nua nhăn nhúm đến tội nghiệp của người chú họ.

Tân run giọng vì những xúc cảm đột ngột trào dâng:

- Chú... chú ơi! Con là thằng Tân nè! Thằng Tân về thăm chú nè chú!

Ông già giơ cao ngọn đèn lên, đôi chân bước dần ra cổng. Tân sải bước tiến
gần lại chú để ông nhìn cho rõ mặt mình.

- Mày... mày đúng là thằng Tân?

Ông già giương đôi mắt đục lờ lờ nhìn thẳng vào mặt Tân mà dường như
không thể nào thấy rõ, ông hỏi lại như để khẳng định cái điều mình vừa
nghe được là sự thật chứ không phải giấc mơ.

Tân đỡ lấy cây đèn trên tay ông, cánh tay còn lại đưa ngang qua lưng dìu
ông trở lại vào nhà.

- Chú ơi! Mấy năm rồi chú sống ra sao? Chú không được khỏe hay sao mà
trông chú... không được như trước?

Tân vừa đi vừa hỏi.

Ông già cười móm mém:

- Mồ tổ cha mày, làm như mày mới đi có mấy ngày không bằng! Hơn mười
năm rồi đó nghe con, hơn mười năm rồi mày chưa một lần thăm lại lão già
này...

Tân chua xót:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.