CON THUYỀN BẠC - Trang 45

- A, có !... Cây bút máy của tớ ! Tối qua một bà xin tớ chữ ký,

như một nghệ sỹ. Sáng nay, thấy không còn bút nữa. Chắc bỏ
quên trên thuyền.

- Khoảng ba hay bốn giờ chiều, khi trên thuyền không còn

khách thì hay hơn, - Mady gợi ý. – Thận trọng hơn, cậu rọ mõm
nó.

Sau khi ăn trưa, sáu người bạn đến căn cứ cùng con Kafi, rồi đi

dọc sông Saône, nhưng cách xa con thuyền. Thủ Lãnh rọ mõm
Kafi.

- Cậu cho chiếc giày vải vào túi, - Giác Đấu dặn Nghệ Sỹ, - và

chỉ đưa lén nó ra.

Nghệ Sỹ dắt chó lên cầu thuyền. Thuyền vắng tanh. Nhưng khi

bước vào căn phòng lớn thì một người phục vụ xuất hiện, anh
chàng cao to, tóc nâu, mắt xanh, người dễ có cảm tình nhất trong
bọn. Anh ta không bận áo ngoài có dải bạc, mà chỉ mặc sơ mi cộc
tay.

- Kìa, - anh vừa cười vừa hỏi Nghệ Sỹ, - cậu đến vào giờ này

làm gì ?...

- Tôi nhớ là tối qua, bỏ quên cây bút máy sau khi tặng một chữ

ký. Tôi quý cây bút lắm.

- Một người trông thấy nó trên sàn. Tôi đã nhặt và cất trong

phòng dọn ăn. Để tôi đi lấy.

Nghẹ Sỹ nhanh nhẹn lấy chiếc giày vải ra. Kafi hiểu ngay là

cần tìm dấu vết Angelo.

- Bút cậu đây, - người hầu bàn lớn tiếng khi quay lại. Rồi nhìn

về phía con Kafi. - Con chó đẹp quá ! Của cậu hả ?

- Vâng. Tôi dẫn nó đi chơi. Chỉ có một mình anh, - Nghệ Sỹ

gợi ý. - Tôi có thể đi xem những chỗ trên thuyền tôi chưa biết
được không ?

- Nếu cậu muốn !
Người hầu bàn dẫn Nghệ Sỹ vào phòng dọn ăn và nhà bếp.

Kafi chạy theo. Nó xem xét căn phòng rồi dừng lại trước một tấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.