CON THUYỀN BẠC - Trang 43

Tóm lại, trên thuyền, mọi người hình như cho là tình hình tốt

đẹp. Tidou tỏ ra bực bội. Cậu ta nóng lòng hành động.

- Về phía con thuyền, - cậu ta tuyên bố, - chúng ta chẳng biết

thêm gì bổ ích nữa. Phải đi tìm chỗ khác thôi. Chúng ta hãy trở
lại gia đình Mendès.

Hôm đó ngày thứ bảy. Người thợ Bồ Đào Nha ở nhà với vợ

con. Cả hai vợ chồng tỏ vẻ lo lắng. Sáng nay, họ vừa nhận được
một lá thư mới, không phải của Angelo, mà là của ông bố, viết
bằng tiếng Bồ

- Thư nói gì ? - Mady hỏi.
- Tôi không hiểu việc gì đã xảy ra, - người công nhân đáp. –

Để tôi dịch các cháu nghe.

Trong thư, ông bố phàn nàn đã lâu không hề được tin tức con

trai và ngạc nhiên. Ông hỏi gia đình Mendès con ông có phải bị
ốm không.

"Angelo vẫn quen cứ mười lăm ngày viết thư cho tôi, - ông

Moreira viết. - Nếu cháu không viết được, thì cô chú gởi cho tôi
mấy chữ."

- Các cháu thấy không, - Manuel Mendès nói. - Không sao

hiểu nổi. Nếu Angelo có đến Hyères rồi sau đó mới đi Bồ Đào
Nha, thì ắt hẳn ông bố đã không băn khoăn.

Sáu người bạn hỏi ý kiến nhau. Có nên nói hết tình hình không

? Các sự kiện quả là quá nghiêm trọng. Thủ Lãnh giảng giải tình
hình. Hai vợ chồng Mendès ngơ ngác.

- Tên cướp ? - bà vợ kêu lên. - Không, không thể ! Tôi chưa

bao giờ gặp một cậu bé đứng đắn hơn. Cậu ấy không hề coi trọng
tiền bạc. Thú vui lớn nhất của cậu là chơi ghita. Nếu được vào
làm việc ở một quán ăn ở Bồ Đào Nha, thì cậu ấy sẽ rất sung
sướng báo tin cho chúng ta chứ ! Không, tôi xin nhắc lại, cậu ấy
không chú ý tới tiền bạc. Tiền học bổng và tiền boa, Angelo vẫn
đưa hết cho chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.