- Nhìn xem bây giờ là mấy giờ rồi. Nếu tớ không về nhà bây giờ thì mẹ tớ
sẽ mắng chết.
Glen chạy ra khỏi phòng.
Scott tiễn bạn xuống nhà dưới. Khi xuống đến tầng một nó nhìn thấy Kelly.
Chị nó đang uốn éo đi quanh phòng khách khoe cái váy màu hồng giả như
một người mẫu hay kiểu gì đó đại loại như thế.
Scott thì thào với Glen:
- Mẹ tớ may cái váy này cho lớp học nhảy ngu ngốc mà chị ấy chuẩn bị
tham dự đấy.
Đó cũng là tất cả những gì mẹ nó nói. Buổi học nhảy đầu tiên của Kelly.
Mẹ nó lúc nào cũng quan trọng hóa những cái gì xảy ra lần đầu tiên, giống
như lần đầu tiên nó đi chơi xa khỏi nhà vậy. Nhưng thôi được rồi - Scott
nghĩ - Đó mới chính là điều quan trọng.
Glen cắt ngang suy nghĩ của nó:
- Cứ làm như là tất cả mọi người sẽ cùng nhảy với chị ấy vậy.
- Ừ, gần như thế.
- Chào bác Adams, cháu về đây ạ. - Glen chào mẹ Scott khi đi ra cửa.
- Về nhà cẩn thận nhé. - Mẹ nói không liếc ra. Mẹ đang cố gắng để
ghim cái gấu váy trong khi Kelly cứ nhún nhảy, xoay người. Mẹ bảo:
- Đứng im nào Kelly.
Kelly ngừng múa may nhưng lại bắt đầu lúc lắc cái đầu. Nó cuốn mớ tóc
sáng màu lên thành búi trên đỉnh đầu. Nó hỏi:
- Mẹ nghĩ con nên để tóc kiểu nào? Thế này hay thế này? - Vừa hỏi nó vừa
cuốn tóc thành kiểu khác.
Mẹ nói:
- Mẹ nghĩ là con nên thả tóc xuống. Tóc con rất đẹp. Sẽ rất tiếc nếu không
buông nó xuống.
- Phát khiếp lên được. - Scott lầm bầm khi nó quay lại phòng khách.
Kelly quát lại:
- Im đi! Em chỉ là nhóc con rắn mặt, khó bảo thôi.
Nhóc con! Scott ghét từ đó nhất trên đời. Kelly chỉ lớn hơn nó có một tuổi,