CÔNG CHÚA BĂNG - Trang 144

N

hững vết bầm tím trên mặt đã bắt đầu nhạt dẩn để có thể dùng phấn che

lại Anna nhìn khuôn mặt mình ở trong gương. Trông khắc khổ và tàn tạ.
Không trang điểm là thấy rất rõ các đường gân màu xanh. Một mắt vẫn còn
đỏ vằn lên. Mái tóc vàng đã trở nên xỉn màu và xơ xác, cần được cắt tỉa tử
tế. Cô vẫn chưa xếp được hẹn với thợ cắt tóc chỉ bởi vì không còn hơi sức
đâu mà quan tâm tới chuyện đó. Mọi sức lực của cô đều dồn vào việc chăm
sóc sinh hoạt hằng ngày của hai đứa trẻ và đó là điều duy nhất khiến cô có
thể ngẩng cao đầu. Vì sao mọi sự lại thành ra nông nỗi này cơ chứ?

Cô buộc chặt tóc theo kiểu đuôi ngựa và chật vật mặc quần áo để tránh

khỏi đụng tới bên sườn bị đau. Trước đây anh ta còn cẩn thận chỉ đánh vào
những nơi có thể dùng quần áo che giấu nhưng từ sáu tháng nay anh ta bắt
đầu mặc kệ và liên tục đánh vào mặt cô.

Nhưng bị đánh đập không phải là việc tồi tệ nhất. Mà là sống trong nơm

nớp lo sợ, chờ đợi lần bị đánh đập tiếp theo. Tàn bạo nhất là anh ta hoàn
toàn nhận thức được điều đó và thích thú đùa giỡn với nỗi sợ hãi của cô.
Anh ta sẽ giơ tay lên để đánh cô rồi lại chuyển thành một cái vuốt ve và nụ
cười cợt nhả. Đôi khi anh ta đánh cô mà chẳng có lý do rõ ràng. Một cách
bất thình lình. Không phải vì anh ta cần đến lý do mà là ngay trong lúc hai
người bọn họ đang bàn bữa tối ăn gì, xem chương trình ti vi nào, anh ta
cũng có thể bất ngờ vung nắm đấm, thụi vào bụng, vào mặt, vào lưng cô,
vào bất cứ nơi nào mà anh ta muốn. Rồi anh ta lại tiếp tục cuộc thảo luận
như chưa hề dừng lại, như chưa hề có chuyện gì xảy ra trong khi cô nằm
vật trên sàn, thở gấp. Đó là thứ cảm giác quyền lực mà anh ta ưa thích.

Quần áo của Lucas nằm rải rác khắp buồng tắm, cô tỉ mẩn nhặt từng cái

treo vào mắc hoặc bỏ vào chậu giặt. Khi buồng tắm một lần nữa trở lại trật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.