CÔNG CHÚA BĂNG - Trang 353

phui. Patrik vẫn luôn cho rằng nhu cầu chỉn chu của Robert chính là để cân
bằng với những lộn xộn thường xuyên xảy ra trong đời sống riêng tư của
mình. Anh liền chú ý tới một bức ảnh trên giá sách.

“Gia đình cậu đấy à?” Anh không giấu nổi sự ngạc nhiên trong giọng nói

của mình.

Robert hãnh diện mỉm cười và lấy bức ảnh xuống.
“Ừ, đây là vợ tớ, Carina, và hai đứa nhóc, Oscar và Maja.”
“Bọn trẻ con mấy tuổi rồi?”
“Oscar hai tuổi và Maja sáu tháng.”
“Tuyệt vời. Cậu kết hôn lâu chưa?”
“Cho tới nay là được ba năm. Tớ cược là cậu không tin nổi một người

như tớ có thể làm cha.”

Patrik bật cười. “Không, tớ phải thừa nhận, về chuyện này, cậu đã khiến

tớ đánh cược một vố quá rủi ro đấy.”

“Thì cậu biết đấy, bọn quỷ lúc già thường đâm ra sùng tín. Thế cậu thì

sao? Giờ thì cậu phải có cả một đàn con rồi ấy nhỉ.”

“Không, mọi chuyện lại không diễn ra theo chiều hướng đó. Tớ thật ra

đã ly hôn. Chưa có con, hóa ra lại là may, trong bối cảnh đó.”

“Tớ rất lấy làm tiếc.”
“Cũng không quá tệ. Tớ đang trong một mối quan hệ vô cùng hứa hẹn,

nên cứ chờ xem thế nào.”

“Vậy vì cớ gì mà sau bằng ấy năm cậu lại đùng đùng xuất hiện cứ như

trò ảo thuật thế này?”

Patrik bối rối. Anh lại nhớ cái cảm giác lúng túng, áy náy ban nãy khi đã

lâu chẳng thăm hỏi gì bạn bè, giờ lại bỗng dưng xuất hiện để nhờ vả.

“Tớ vào thành phố vì công việc và nghe nói cậu đang làm pháp y ở đây.

Tớ có một vụ cần giúp đỡ và thật sự tớ không có thời gian để tiến hành theo
các kênh chính thức. Phải mất nhiều tuần mơi có câu trả lời mà tớ thì không
có đủ thời gian cũng như sự kiên nhẫn.”

Có vẻ như điều đó đã khơi dậy tính hiếu kỳ của Robert. Anh chắp hai

bàn tay lại chờ Patrik nói tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.