CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 146

Quên đi, ta câm miệng.

Ta trừng mắt nhìn hắn, ôm đầu gối ngồi trên giường, quay lưng lại với

hắn.

Vô Mẫn Quân đi cất rượu xong rồi ngày xuống bên cạnh ta.

“…” Ta tiếp tục xoay người, đưa lưng về phía hắn.

“Không có việc gì làm…” Vô Mẫn Quân nhìn ta, “Vân Kiểu, ngươi

sau khi về Đông Nguyên quốc sẽ làm gì?”

“Không liên quan đến ngươi.” Ta lạnh lùng dùng lời nói của hắn lúc

trước làm quà đáp lễ cho hắn.

“À, không liên quan đến ta, quên đi, ngươi đừng về Đông Nguyên

quốc nữa, ở lại Tây Ương quốc làm con tin đi, cứ ở nơi này.” Vô Mẫn
Quân lười biếng nói.

“…”

Ta rầu rĩ nói: “Không biết… Đi tìm Thiên Duy, à không, Ngô Ung.”

“Tìm hắn?” Vô Mẫn Quân yên lặng liếc ta, “Làm gì?”

“Thành hôncùng hắn.”

“…”

“Chẳng qua hiện tại Đông Nguyên quốc và Bắc Xương quốc tại cũng

coi như địch quốc, trước chỉ có thể vụng trộm đi Bắc Xương quốc, bắt cóc
hắn cưỡng hôn, sau đó đưa đi Đông Nguyên quốc làm phò mã.” Ta xoa xoa
cằm nghĩ, bỗng nhiên cảm thấy cuộc sống vẫn rất đáng để chờ mong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.